Anh Lạc Hồng nhìn chằm chằm vào Lam Hiên Vũ có chút chán nản. Mặc dù biết năng lực chỉ huy mọi người của Lam Hiên Vũ rất mạnh nhưng cô ta cũng không ngờ đến tài ăn nói của đứa trẻ này lại lợi hại đến như vậy. Anh Lạc Hồng cảm thấy dường như cô đáp ứng yêu cầu của cậu ta thì chỉ có lợi chứ không có hại.