Điều quan trọng là Lam Hiên Vũ đã nạp vào rất nhiều năng lượng sống nhưng cơ thể chưa hấp thụ được hết. Đây thực là một kì tích.
"Tôi thực sự muốn nghiên cứu cơ thể đứa trẻ này một lát. Nhanh lên, đưa nó tới đây đi." Anh Lạc Hồng đỏ mặt không do dự.
"Đem tới ư? Còn chưa kết thúc một giờ tu luyện mà!" Đường Chấn Hoa nói.
Anh Lạc Hồng đỏ mặt và nói: "Anh thực sự là một thằng ngốc! Anh còn đợi điều gì nữa? Chả lẽ anh đợi các vị sư phụ đến và đem cậu ấy đi ư? Nếu cậu ấy rơi vào tay họ thì anh tính sao đây?"
Đường Chấn Hoa bấy giờ mới bừng tỉnh và nói: "Vâng! Chúng ta hãy đi trước rồi nói chuyện sau. Huy hiệu trao đổi đã mất của đứa trẻ này thì lấy lại sau cũng được."
"Anh ta mất cái gì chứ?! Với tốc độ hấp thụ của anh ta, trong một phút đã hấp thụ được năng lượng tương đương với ba huy hiệu màu vàng rồi cơ mà." Anh Lạc Hồng đỏ mặt tức giận.
Đường Chấn Hoa không còn do dự, đưa tay bảo Lam Hiên Vũ thực hiện một động thái ảo.