Quý Hồng Bân hướng nàng gật đầu một cái, nói "Xin chào, làm phiền ngươi."
Lăng Y Y cười ấm áp nhìn về 21 học viên ban thiếu niên năng lượng cao phía sau, mỉm cười nói: "Nên. Mời các vị đi theo ta."
Nụ cười nàng đẹp vô cùng, mang lại cho người ta cảm giác như gió xuân vậy. Bàn tay trắng nõn đứa lên, một ánh sáng dìu dịu chiếu xuống. Trong chớp mắt, trừ Quý Hồng Bân cùng mục trọng Thiên ra, toàn bộ học viên ban thiếu niên năng lượng cao đã tan biến không còn dấu tích.
Mục Trọng Thiên có chút than thở nói "Thật là hâm mộ những đứa trẻ này! Ta lúc trẻ cũng chưa từng có cơ hội này."
Quý Hồng Bân liếc nhìn hắn một cái, nói "Ngươi là chủ nhiệm lớp ban thiếu niên năng lượng cao, nếu như bọn họ trúng tuyển, ngươi cũng sẽ có cơ hội đến Chi Trung học viện học bổ túc. Đối với ngươi bọn học sinh không đáng tin sao?"