Cho nên, thật ra Lam Hiên Vũ cũng rất biết ơn thượng tướng Vũ Mộc Thần, là hắn cho cơ hội, để bọn họ có thể đi tới đó. Học viện, Đường Môn hy vọng bọn họ lịch luyện, thượng tướng Vũ Mộc Thần là hy vọng giúp đỡ bọn hắn đi tới quân đội. Mà bản thân Lam Hiên Vũ cũng rất rõ ràng, hắn phải trở nên mạnh mẽ, khiến cho đồng bạn hắn cũng trở nên mạnh mẽ. Hắn không bao giờ muốn đối mặt với tình huống, mẹ của mình vì bảo vệ mình mà rơi vào tình huống nguy hiểm tới tính mạng.
Nam Trừng, Na Na, đều đã từng đối mặt với tình huống như thế, khi đó hắn cảm thấy bất lực, cảm giác đó in vào sâu trong linh hồn hắn. Hắn muốn mình mạnh hơn, không ngừng mạnh lên, mới có thể bảo vệ được người mà mình muốn.
Ý chí ngày càng kiên định, hô hấp của Lam Hiên Vũ cũng theo nó vững vàng hơn. Hắn không minh tưởng, mà là cứ như vậy tựa vào trên ghế salon ngủ.
Một đêm không xảy ra chuyện gì.