Hà Nam Nam đã sớm ngây người vì nụ hôn lúc nãy của hai người, đầu óc vẫn chưa thoát khỏi trạng thái "treo máy".
Cô ta chưa bao giờ biết, người đàn ông tuấn tú say đắm lòng người vẫn luôn đều đặn đạp xe đến đón Cảnh Hảo Hảo sau mỗi giờ tan học lại có lúc chú tâm hôn một cô gái như thế, như đang dốc hết sức để thể hiện tình yêu say đắm trong lòng.
Hà Nam Nam nhìn chằm chằm Lương Thần bằng ánh mắt say mê, hoàn toàn đắm chìm trong nỗi rung động mà anh mang đến, như không hề nghe thấy lời nói của Cảnh Hảo Hảo.
Cảnh Hảo Hảo bước lên trước một bước, chặn trước mặt Lương Thần, thản nhiên nhìn Hà Nam Nam. Bởi vì vừa hôn sâu, sắc mặt cô còn ửng hồng, trông quyến rũ động lòng người. Cô nhẹ nhàng nói: "Có điều, thật tiếc cho cô, người đàn ông sau lưng tôi đã là hoa có chủ rồi. Cô muốn theo đuổi anh ấy thì còn phải xem tôi có đồng ý hay không."