Cảnh Hảo Hảo nhận lấy ống nghe, khẽ "a lô" một tiếng, nghe thấy giọng nói thân thuộc của Thẩm Lương Niên: "Hảo Hảo à?"
Trái tim cô phút chốc ngừng đập.
Cô còn đang nghĩ rốt cuộc là ai tìm cô, nhưng có nằm mơ cũng không ngờ rằng người gọi điện thoại lại là Thẩm Lương Niên.
Cảnh Hảo Hảo không ngốc, trong tích tắc lập tức hiểu ra cú điện thoại này của Thẩm Lương Niên là để xác định xem cô có thật sự sống chung với Lương Thần hay không.
Nếu lần gặp mặt khi hạ cửa kính xe trên đường cái kia chỉ là hoài nghi ban đầu thì bây giờ việc này đã được chứng thực.
Cơn đau như cào xé từ ngực lan tràn đến ngón tay siết chặt lấy điện thoại của cô.
Đầu dây bên kia, Thẩm Lương Niên cũng im lặng. Vừa rồi một tiếng "a lô" của Cảnh Hảo Hảo như ác mộng vang lên bên tai anh.
Thẩm Lương Niên chờ thật lâu cũng không nghe thấy Cảnh Hảo Hảo nói gì nữa, anh mới run run cất lời: "Hảo Hảo, em thật sự ở trong nhà anh ta hả?"