Cố Niệm Chi tỉnh táo lại, nụ cười lập tức đông cứng. Cô hất mạnh tay Hoắc Thiệu Hằng ra, tức giận quay đầu nhìn đi chỗ khác.
Hoắc Thiệu Hằng lại từ tốn rời khỏi cô, đi đến bên cạnh Chu Khải Nguyên xem bức ảnh chụp được trong máy.
"Siêu! Chu Khải Nguyên, anh đúng là siêu thật đấy! Trình độ bậc thầy chứ chẳng chơi đâu!" Trần Liệt cũng sán lại xem ảnh kết hôn của Hoắc Thiệu Hằng và Cố Niệm Chi.
Hai người trong ảnh cười rất tươi, đặc biệt là Hoắc Thiệu Hằng.
Ngũ quan của anh tinh tế phân minh, vốn là vẻ đẹp mạnh mẽ khiến người khác ngạt thở, lại cộng thêm anh là quân nhân làm nhiệm vụ đặc biệt trong thời gian dài, thường xuyên qua lại ranh giới giữa sống và chết, cho nên còn có nét cương liệt nói một là một nói hai là hai hơn cả các quân nhân bình thường khác.
Thế nhưng, nụ cười của anh trong ảnh lại vô cùng hiền hậu, xua tan hết sát khí và sự quyết đoán vốn có, khiến người ta chỉ nghĩ đến hai chữ "hạnh phúc".