"Không biết ạ." Nghe xong lời của tổ phụ, Nguyên Thiên Ba càng xấu hổ đến mức cả khuôn mặt đỏ bừng.
"Chính là bởi vì con dám nghĩ dám làm hơn mấy đứa bọn nó, dù cho con toàn làm những việc ngốc nghếch, ngu xuẩn, cũng đều mạnh hơn việc không làm gì. Mặc dù Nguyên gia chúng ta có chút gia tài, nhưng đại lục Thánh Đình cuối cùng vẫn là cường giả làm vua, nền móng nhà ta không đủ, không bồi dưỡng ra được cường giả, nếu lại không thể dựa dẫm vào cường giả, sớm muộn cũng mất đi nơi sống yên ổn."
"Vì vậy, lần này chính là một cơ hội trời cho đối với Nguyên gia chúng ta, Nguyên gia có thể vững chân ở thành Hắc Thạch hay không, có thể tiến thêm một bước hay không chính là xem sự lựa chọn của con là đúng hay sai."
"Con nói cho ta biết, Mộc Hàn Yên trong tương lai có đáng để Nguyên gia chúng ta đặt toàn bộ vận mệnh lên đó hay không?" Nguyên lão gia chủ thu lại nụ cười, hỏi một cách nghiêm túc.
"Đáng." Nguyên Thiên Ba đáp không chút do dự.