Một lần nữa đối mặt với cái chết, Mộc Hàn Yên lại bình tĩnh vô cùng, nàng mở to đôi mắt nhìn thế giới sắp phải rời xa phía trước với ánh nhìn lưu luyến, không cam lòng.
Từng luồng hơi nóng như thủy triều cuốn đến với sức công phá mãnh liệt khiến cả mặt đất rung chuyển. Về lý, luồng khí nóng có nhiệt độ cao như vậy sẽ khiến Mộc Hàn Yên thịt nát xương tan, nhưng không, nó lại khiến Mộc Hàn Yên cảm thấy dễ chịu vô cùng. Nàng không hề cảm thấy chút đau đớn nào mà chỉ cảm thấy ấm áp, dịu dàng như trở về nằm trong vòng tay của mẫu thân.
"Chuyện này là thế nào?" Mộc Hàn Yên vô cùng kinh ngạc.
Ánh mắt của nàng đột nhiên nhằm vào chiếc la bàn chiêm tinh thần bí kia, không biết từ khi nào nó đã tự mình xuất hiện, đang bay lơ lửng trên không trung trước mắt nàng.
Tia sáng màu bạc không ngừng lóe lên, những ngôi sao khắc trên đó phát ra ánh sáng dịu nhẹ vô cùng đẹp đẽ. Năng lượng mạnh mẽ mà sao băng tạo ra xung quanh khi rơi xuống hội tụ với nhiệt độ cao, tạo thành một dòng chảy nửa hư nửa thực, cuộn trào mãnh liệt rồi bị hút hết vào chiếc la bàn này, không hề gây tổn thương gì đến nàng.
Tất cả thời gian, không gian, thế gian đều bị xoay vần trong giây phút đó.
"Ong!" Trong đầu Mộc Hàn Yên vang lên một tiếng kêu, tiếp sau đó mọi thứ tối sầm lại, nhưng ngay lập tức lại sáng lên.
Trước mắt nàng là một cảnh tượng kỳ diệu, có vô số những vì sao lấp lánh, còn nàng thì đang đứng giữa những vì sao đó, lơ lửng giữa không gian mênh mông, giống như nàng cũng biến thành một ngôi sao.
Mộc Hàn Yên nhắm mắt lại, chuyện khiến nàng ngạc nhiên hơn đã xảy ra, nàng có thể nhìn thấy được bên trong cơ thể mình, xương cốt, lục phủ ngũ tạng, kỳ kinh bát mạch, tất cả đều hiện ra trước mắt.
Mà đúng vị trí của tâm mạch có một vì sao đang tỏa sáng lấp lánh, các tia sáng giao thoa với nhau hợp thành một hình thù phức tạp giống hệt như trên chiếc la bàn chiêm tinh thần bí kia.
Sao băng vẫn không ngừng rơi xuống mặt đất, sức công phá và nhiệt độ cao vẫn tập trung toàn bộ vào chiếc la bàn, từng ngôi sao trên la bàn phát ra thứ ánh sáng chói mắt hợp thành một đường ánh sáng kỳ dị.
Ánh sáng thần kỳ trong tim Mộc Hàn Yên đột nhiên nhấp nháy, đường ánh sáng mà những ngôi sao trên la bàn tạo nên lại có phần giống với Thiên Tâm Công Pháp tổ truyền của Mộc gia, nhưng đương nhiên nó mạnh hơn rất nhiều.
Theo bản năng Mộc Hàn Yên men theo đường ánh sáng đó mà vận chuyển công pháp. "Rắc", một tiếng động từ trong cơ thể vang lên, giống như có thứ gì đó bị phá vỡ.
Thiên Tâm Kình Khí ngưng kết trên cao như con suối tan băng sau mùa xuân, khoan khoái chảy vào kinh mạch, tốc độc của nó càng lúc càng nhanh, chỉ vận chuyển qua một chu kỳ mà nó đã như nước lũ tràn qua đê vỡ.
Chính là như vậy, chính là như vậy! Tuy tình hình tối nay hoàn toàn không giống với kiếp trước, nhưng tình hình vận chuyển kình khí lại giống y hệt, ánh mắt Mộc Hàn Yên ngập tràn niềm vui và sự hưng phấn.
Hóa ra trong chiếc la bàn thần bí này còn ẩn chứa một bộ công pháp tu luyện, nó hấp thụ năng lượng mạnh mẽ của cơn mưa sao băng rơi xuống mới thể hiện ra điều đó.
Từ tình hình hiện tại có thể thấy, hình ảnh chiêm tinh xuất hiện trên la bàn vẫn chưa đến một phần trăm, cũng có thể nói công pháp mà bản thân học được cũng chỉ có một phần trăm mà thôi, nhưng một phần trăm này đã làm thay đổi bản chất việc tu luyện của nàng.
Đỉnh điểm kiếm sĩ cấp một, kiếm sĩ cấp hai, kiếm sĩ cấp ba, chỉ trong chốc lát, những gông cùm bó buộc nàng suốt hơn mười năm đã bị phá bỏ hoàn toàn, thực lực của nàng một bước đạt đến kiếm sĩ cấp ba, nàng cảm thấy nhẹ nhàng đến mức thậm chí cảm giác như không hề có một sự bó buộc nào tồn tại.
Nếu như học được toàn bộ công pháp trong la bàn chiêm tinh thì... đến nàng cũng không dám tưởng tượng bản thân mình sẽ đạt đến cảnh giới nào nữa.