"Thôi vậy, chúng ta ra ngoài trước đã." Mộc Hàn Yên cũng không làm khó nó thêm nữa, nàng thu kiếm lại rồi đi ra ngoài.
Đến lúc này Mộc Thành và Ngô Tề Vân vẫn không biết nàng đang tìm cái gì, chỉ thấy nàng cầm kiếm đi xung quanh đâm chém loạn xạ, nên cũng thử làm theo, ngáp ngắn ngáp dài mà chẳng phát hiện ra gì cả, thấy nàng thu tay lại, bọn họ cũng vội vàng thu kiếm lại, đi theo sau nàng.
Cả đám đã mệt mỏi suốt một ngày, lúc nãy lại phải tập trung tìm kiếm khắp bốn phía, khó tránh khỏi việc dáng vẻ trông hơi mệt mỏi, nhếch nhác.
"Ta đã nói rồi, bên trong không có gì cả mà các ngươi không tin, cứ thích lãng phí sức lực, bây giờ thì đã hài lòng rồi chứ?" Nhìn thấy mấy người đều tay trắng trở về, tên người hầu của Khuất Phong Đình lại cười châm biếm.