"Quả nhiên gia chủ đại nhân và hai vị trưởng lão không nhìn nhầm người, Hàn Yên đại ca thật sự dũng khí ngời ngời." Mộc Trạch cười nham hiểm, nói. Nhìn thấy bộ dạng hào khí ngút trời của Mộc Hàn Yên, Mộc Trạch lại vừa ngưỡng mộ vừa đố kỵ, từ nhỏ hắn ta đã ra vẻ người lớn, giả bộ như trưởng thành lắm quen rồi, chuyện gì cũng suy nghĩ kĩ mới hành động, hiếm khi được hào sảng một lần.
Trên mặt mang nụ cười lạnh lùng nham hiểm, nhưng trong lòng Mộc Trạch âm thầm cười nhạt: Hừ, đừng tưởng thực lực kiếm sĩ cấp sáu của ngươi ghê gớm lắm, người ta là Kiếm Sư đấy, hoàn toàn cao hơn ngươi một cảnh giới chứ không dễ đối phó như tên Khương Ngọc Triết bề ngoài tỏ ra nguy hiểm nhưng thực tế lại vô dụng kia đâu, để xem đến lúc đó ngươi sẽ bị đánh đến mẹ già cũng nhìn không ra luôn.