"Quan Chủ Tế quá lo lắng rồi, ông thật sự cho rằng ta không biết các ông đang có ý đồ gì sao. Ta đã dám đến dĩ nhiên cũng có sự chuẩn bị, vừa rồi các ông cũng mệt mỏi rồi, nên qua một bên nghỉ ngơi đi." Mộc Hàn Yên bình tĩnh nói.
Lúc này nàng mới biết thì ra Quan Tu Cẩn dẫn nàng đến điện Thần Hồn không phải là muốn tự mình ra tay, mà muốn mượn cấm chế của điện Thần Hồn uy hiếp nàng. Dù sao sự hiểu biết của Cao Uy Hổ về điện Thần Hồn cũng có hạn, không rõ huyền cơ trong đó.
Có điều nàng không hề để ý, từ một phế vật trong mắt mọi người đi từng bước một cho tới hôm nay, Mộc Hàn Yên đã trải qua không biết bao nhiêu gian khổ, sao có thể xem trọng sự uy hiếp này.
Nói xong Mộc Hàn Yên liền đi về phía trước. Trên đài cao tận cùng của thần điện được bày một chiếc ghế đá, ẩn nấp trong bóng đêm nhìn không rõ lắm, nhưng nàng có cảm giác như đã từng quen biết.