"Đúng thế, con cũng có rất nhiều điểm không hiểu trong lúc tu luyện muốn được thỉnh giáo sư phụ, chúng ta ăn ở dọc đường đi, ăn ở dọc đường đi." Các đệ tử khác cũng nhao nhao nói. Cả đám người đều phản đối việc Văn Nhân Thanh Thu ở lại thành Hắc Thạch.
"Thôi được rồi." Thấy tất cả đệ tử đều phản đối, Văn Nhân Thanh Thu đành phải gạt bỏ ý định trong đầu trước đó.
Đám người Diệp Phong Vân thu thập dược thảo, một hàng người phi thân lên cao, đạp mây bay về hướng ngoài thành.
Tuy có cực nhiều loại dược thảo, nhưng bọn hắn cũng có rất nhiều người, mỗi người vác một bao nhỏ, vẫn ung dung hơn đám người Mộc Nam lúc đầu nhiều.
"Đúng rồi, đừng quên chuyện khế ước nhé, khoảng thời gian này có thể bọn ta sẽ cần đến một lô dược thảo, đến lúc đó ta sẽ sai người tới thông báo trước. Tốt nhất là các ngươi cứ chuẩn bị trước đi." Trước lúc đi, Văn Nhân Thanh Thu còn cố ý hét to dặn dò.
Sư đồ Văn Nhân Thanh Thu nhanh chóng rời khỏi thành Hắc Thạch.
...