Đám Mộc Hàn Yên càng mồ hôi đầm đìa, chẳng ai ngờ được gu của Trần Huyết Phong lại "mặn" đến thế. Từ ánh mắt tràn đầy vẻ mê đắm của hắn ta, có thể thấy lời hắn nói không phải sự mỉa mai mà hoàn toàn xuất phát từ tình cảm thực sự.
"Đưa nàng về làm áp trại phu nhân trại Huyết Phong." Trần Huyết Phong hô vang, sai thủ hạ làm theo.
"Hả..." Đám thủ hạ vốn là kẻ cướp giết người không chớp mắt, lúc ấy lại trợn mắt há hốc miệng, vô thức ấp úng.
Mộc Hàn Yên bỗng nghĩ đến một chuyện, với gu thưởng thức độc đáo của Trần Huyết Phong thì hẳn là con gái cưng nhà gia chủ đại nhân của hắn trước đó cũng có ngoại hình rất đặc biệt. Nếu không phải hắn có tật giật mình trốn khỏi nhà, vậy không chừng hắn đã trở thành rể hiền của gia tộc Tế Tư rồi, đúng là đáng tiếc.
"Còn đứng đó làm gì?" Trần Huyết Phong nhìn Ngọc Nhi cô nương đắm đuối, thấy mọi người chỉ đứng ngây ra không phản ứng gì, hắn tức giận quát.