(*) Thần chi thán tức: hơi thở cảm thán của thần.
Đột nhiên Mộc Hàn Yên có một cảm giác hình như mình đã trải qua cảnh tượng thế này ở nơi nào đó, hình như ở trong kiếp trước, cũng có vẻ là ở trong rất nhiều lần luân hồi trước đây, nó rõ ràng như thế nhưng lại cũng xa xôi như thế.
Nhưng sau khi nhìn kĩ Nghệ Hành Thiên lần nữa, Mộc Hàn Yên có thể khẳng định nàng chưa bao giờ gặp đối thủ như thế này, cũng chưa từng trải qua tình cảnh như thế này.
"Hành Thiên, Kiếm Vịnh, Thần Chi Thán Tức!" Nghệ Hành Thiên xuất chiêu.
Chỉ trong chớp mắt, thanh kiếm tỏa ra vô số ánh sáng rực rỡ, sát ý vô biên tràn ra, tiếng kiếm reo kia cũng trở nên cao vút mà thê lương giống như có vô số oan hồn từ chiến trường viễn cổ rít lên đầy phẫn nộ và không cam lòng.