"Ầm!" Chỉ nghe thấy một tiếng nổ vang dội, trên đài diễn trận đột nhiên bùng phát ra một vòng sóng xung kích trong suốt khiến Cam Kỳ Dật bị chấn động bay ngược trở lại, lúc rơi xuống đất lảo đảo lùi lại bảy tám bước mới miễn cưỡng ổn định lại cơ thể.
"Cam đại nhân!" Mấy vị đạo sư khác thấy Cam Kỳ Dật thở hổn hển, sắc mặt cũng dần dần trở nên trắng bệch đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc, mau chóng chạy lại dìu ông ta.
"Ta không sao, mau mau phá vỡ trận pháp cứu Điền Văn Lương ra." Cam Kỳ Dật nói.
"Sư phụ ơi cứu con, cứu con với…" Lúc này trong trận cũng vang lên tiếng kêu thê lương hơn, thảm thiết bất lực hơn của Điền Văn Lương.
Mấy vị đạo sư không dám nói thêm gì nữa, vội vàng tiến lên thử phá vỡ trận pháp.
Cam Kỳ Dật thì đứng yên tại chỗ không nhúc nhích. Nếu như nhìn kĩ một chút thì có thể phát hiện thấy lúc này hai tay của ông ta đều đang không ngừng run rẩy, ánh mắt cũng lộ rõ vẻ đau đớn.