Đẩy Hạ Kỳ ra rồi, Tiểu Miêu Miêu mới hài lòng.
Nhưng cô trợn tròn mắt nhìn trần nhà, vẫn không buồn ngủ tí nào.
Cô lại liếc mắt nhìn qua Hạ Kỳ nằm bên cạnh, thấy anh đã ngủ thiếp đi, một ngọn lửa giận không tên bỗng bùng cháy trong lòng Tiểu Miêu Miêu.
Chẳng lẽ sức quyến rũ của cô đã suy giảm rồi sao?
Hay là sau khi kết hôn, cô không còn được hoan nghênh nữa?
Có một đại mỹ nhân nằm cạnh mà Thất cách cách vẫn thờ ơ được, còn ngủ thiếp đi, đây quả là một sự sỉ nhục.
Tiểu Miêu Miêu không cam tâm ngồi dậy, cưỡi lên người Hạ Kỳ lần nữa, tựa như một vị chỉ huy cao ngạo.
"Thất cách cách, em muốn làm với anh."
"Được."
Cô cứ tưởng sẽ không được đáp lại, kết quả lại nghe người đàn ông nằm bên dưới thốt lên một tiếng khàn khàn trầm thấp.
Bầu không khí yên lặng trong ba giây.
Tiểu Miêu Miêu kinh ngạc cúi đầu, "Thất cách cách, không phải anh đã ngủ rồi à?"