Hai người không còn mối quan hệ xem mắt lúng túng nữa, thế nên bắt đầu trò chuyện cùng nhau rất vui vẻ.
Sau khi Hạ Ý Hạo hiểu rõ tình cảm của mình thì vội vàng muốn tìm Lâm San để tỏ rõ tâm ý của mình cho cô ta biết.
Hà Viện chỉ vào lớp trang điểm khôi hài trên mặt anh: "Anh xác định cứ như vậy mà đi thổ lộ sao?"
Hạ Ý Hạo sờ lên mặt mình, nhớ đến lớp hóa trang bi thảm nhất trần gian của mình rồi suy nghĩ một chút, quyết định đừng để như thế này đi ra ngoài dọa người khác thì hơn.
Hạ Ý Hạo tẩy đi mấy thứ lung tung trên mặt, khôi phục lại gương mặt tuấn tú trẻ trung lúc trước.
Thật ra con người Hạ Ý Hạo không tệ, nếu như không phải anh ta đã có người thích thì Hà Viện thật sự muốn thử một lần với anh ta.
Hai người sóng vai đi ra khỏi tiệm cà phê.
Hà Viện đưa cho Hạ Ý Hạo một chiếc khăn tay: "Lau nước trên mặt anh đi!"