Vẻ mặt Tiểu Miêu Miêu không thay đổi gì, cô nói: "Có rồi."
Cô sẽ không để một người khó ưa đến làm phù dâu trong hôn lễ của mình.
"Vậy à!" Phương Vân Vân cười ngượng: "Vậy tôi chỉ cần chuẩn bị một phần tiền mừng hậu hĩnh là được."
Tiểu Miêu Miêu cúi đầu, dùng nước tẩy trang để tẩy sạch lớp trang điểm, trong lòng mãi nghĩ về chuyện Đường Bảo Bối, không trả lời Phương Vân Vân.
Phương Vân Vân cũng không đứng lại đây để tự chuốc nhục, lòng nhiệt tình bị người ta hờ hững, cô ta vẫy tay rồi rời khỏi phòng hóa trang.
…
Sau khi ra khỏi phòng hóa trang, Phương Vân Vân thấy được Hạ Kỳ đang làm việc cách đó không xa.
Cô ta suy nghĩ trong thoáng chốc, trong lòng chợt nảy ra một ý, nhấc chân bước qua.
"Tổng Giám đốc Hạ."
Nghe giọng nữ nũng nịu vang lên bên cạnh mình, Hạ Kỳ chỉ nhíu mày chứ chẳng buồn ngẩng đầu lên, mắt vẫn nhìn màn hình chăm chú.
Anh mím chặt môi, bình thản mở miệng, giọng điệu lạnh lùng: "Có chuyện gì không?"