Đầu dây điện thoại bên kia im lặng một lúc, đang lúc Tiểu Miêu Miêu sắp mở miệng muốn nói ra chuyện Châu Gia Kiện muốn giảng đề cho cô, đầu dây bên kia bỗng vọng tới giọng của Hạ Kỳ.
"Không đâu, em mở video đi!"
"Vâng."
Tiểu Miêu Miêu ngắt máy trở về, Châu Gia Kiện đã cầm đề thi của cô lên, hỏi: "Có chỗ nào không biết, tôi chỉ cho em."
Tiểu Miêu Miêu lắc đầu: "Không cần đâu."
"Sao lại không cần?" Châu Gia Kiện nhìn Tiểu Miêu Miêu với khuôn mặt ôn hòa: "Có phải em sợ nợ ơn tôi không?"
"Không phải." Tiểu Miêu Miêu rất thành thật lắc đầu: "Tôi đã quen với cách giảng đề của chồng chưa cưới của tôi, nếu anh giảng cho tôi nữa, mạch suy nghĩ sẽ hơi khác."
Mạch suy nghĩ giải đề của mỗi người đều khác nhau, ở cùng Thất cách cách nhiều năm như vậy, cô đã sớm quen với cách giảng đề của Thất cách cách, cũng đã quen với mạch suy nghĩ của Thất cách cách.
Không thể không nói rằng, thói quen thật sự là một chuyện rất đáng sợ.