Tiểu Miêu Miêu làm đề đến mức thấy miệng lưỡi khô khốc. Cô đưa tay cầm cốc nước ở bên cạnh bàn, vừa ngẩng đầu lên đã bắt gặp ánh mắt của Châu Gia Kiện còn chưa kịp thu về.
Tiểu Miêu Miêu ngẩn người ra, lấy làm khó hiểu nhìn Châu Gia Kiện: "Anh không đọc kịch bản đi, nhìn tôi làm gì?"
"Hả?" Châu Gia Kiện lúng túng sờ mũi mình: "Tôi chỉ muốn xem xem em có bài nào không biết làm không. Nếu có thì tôi có thể chỉ cho em."
"Anh chỉ tôi à?" Tiểu Miêu Miêu nhìn Châu Gia Kiện, không chắc chắn lắm.
Châu Gia Kiện gật đầu, nói chắc nịch: "Đúng vậy!"
"Wow! Ảnh đế Châu giảng đề cho tôi, tự dưng có cảm giác như là trúng số năm chục triệu vậy."
Tiểu Miêu Miêu ném cây bút trong tay xuống, đan hai tay vào nhau chống lấy nửa bên má, trong đôi mắt long lanh nước lóe ra ánh sao sáng ngời, giống như là một fan được thần tượng sủng hạnh.
Trong giới có ai mà không biết, Châu Gia Kiện không chỉ giỏi diễn xuất, mà còn nổi tiếng với thành tích học tập cao.