Hạ Kỳ thủ thân như ngọc vì Tiểu Miêu Miêu mười mấy năm, bây giờ một khi đã ăn mặn thì không thể nào cứu vãn nổi.
Mỗi ngày cô đều làm các hành động sến súa với Thất cách cách.
Tiểu Miêu Miêu lĩnh hội sâu sắc được ba ngày không xuống được giường có cảm giác thế nào.
Mặc dù lúc làm rất thoải mái nhưng eo cực kỳ mỏi.
Cô cảm nhận được sâu sắc sự đau đớn và vui sướng.
Trải qua một lần ân ái, Tiểu Miêu Miêu mệt mỏi nằm sấp trên giường không mở mắt nổi.
Nhìn Hạ Kỳ mặc quần áo chỉnh tề đứng ở mép giường, khuôn mặt đẹp trai đầy tự tin và sáng láng đó khiến người ta cứ mải ngắm nhìn.
Mặc quần áo vào thì lộ ra vẻ cao quý lạnh lùng, cởi quần áo ra bước lên giường lại giống như con dã thú không có giới hạn.
Sau khi Hạ Kỳ mặc quần áo tử tế vào, anh liếc nhìn khuôn mặt mệt mỏi của cô nhóc đang nằm trên giường, kế đó cúi người hôn lên trán cô.
"Miêu Miêu ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe, anh đi làm đây."