Hạ Kỳ nhiều lần muốn hôn Tiểu Miêu Miêu nhưng lại bị cô kiên quyết từ chối.
"Thất cách cách, chú ý hoàn cảnh."
"Anh thấy lúc này không có ai, rất tốt." Hạ Kỳ đáp: "Dù sao ở đây còn kín hơn trên lối đi bộ mà."
Hạ Kỳ nhắc tới nụ hôn trên đoạn đường lúc nãy.
Nghĩ đến chuyện bị nhiều người vây xem như thế, Tiểu Miêu Miêu lại cảm thấy ngượng ngùng.
Nụ hôn đó là tình yêu ấm áp, nhưng nó không giống với nụ hôn lần này, cô có thể cảm giác được dục vọng của Thất cách cách đang chạm vào mông cô.
Nhỡ hôn đến mức không cẩn thận bùng lửa, thế thì biết làm sao.
Vả lại đoạn đường về nhà còn qua hai trạm nữa, nếu lại có người đi vào giống lúc nãy thì cô chết luôn thật đó.
Vì thế dù Hạ Kỳ có nói gì đi nữa, dỗ thế nào, Tiểu Miêu Miêu cũng không để anh hôn.
...
Xin hôn bị từ chối, từ lúc ngồi trên tàu điện ngầm cho tới khi về nhà, Hạ Kỳ không nói với Tiểu Miêu Miêu câu nào.