Cả đêm không ngủ nên động tác của Điền Mật hơi chậm chạp. Khi nhìn rõ người đàn ông đang ôm eo mình, cô ngây ra mất vài giây.
Bàn tay Hạ Ý Hiên đang giữ eo Điền Mật chậm rãi di chuyển lên trên, nắm lấy gương mặt mềm mại của cô.
"Sao, nhìn thấy ông xã nên vui đến ngốc rồi sao?"
"Vui cái đầu anh ấy."
Điền Mật đánh vào tay Hạ Ý Hiên, giãy ra khỏi người anh rồi ngồi xuống mép giường.
"Sao bỗng dưng anh lại tới ký túc xá của em vậy?"
"Anh nhớ em."
Hạ Ý Hiên lười biếng nằm trên chiếc giường nhỏ của Điền Mật.
Điền Mật: "Xí. Chuyện của Miêu Miêu anh đã giải quyết xong chưa?"
Hạ Ý Hiên ngáp một cái rồi đưa tay kéo Điền Mật qua, để cô nằm trong lòng mình.
"Chẳng lẽ em không biết diễn đàn trường Anh Xán đã bị sập rồi hay sao?"
"Sập rồi ư, em còn chưa xem nữa."
Sau khi biết tinh thần của Tiểu Miêu Miêu không hề bị ảnh hưởng gì, cả buổi sáng, Điền Mật chỉ gục xuống bàn học ở giảng đường mà ngủ.