Trong ánh mắt mập mờ khó hiểu của nhân viên cửa hàng, Tiểu Miêu Miêu xanh mặt đi ra một góc vắng gọi điện hỏi size của Thất cách cách.
Sau khi lấy được đáp án rồi, Tiểu Miêu Miêu báo lại cỡ cho nhân viên bán hàng.
Nhân viên lấy được cỡ rồi thì mập mờ nói với Tiểu Miêu Miêu: "Em gái à, size của bạn trai em thế này chắc chắn làm em hạnh phúc lắm nhỉ!"
Tiểu Miêu Miêu: "…"
Tiện tay cầm lấy mấy chiếc quần lót, rồi Tiểu Miêu Miêu vội vàng đi ra quầy thanh toán.
Đối với cô, đây là lần mua sắm khiến cô xấu hổ nhất.
Suốt đoạn đường trở về công ty, trái tim Tiểu Miêu Miêu vẫn không thôi nhảy nhót. Trong tay cầm theo mấy chiếc quần lót nóng bỏng tay, Tiểu Miêu Miêu đi về văn phòng như kẻ có tật giật mình.
Sau khi về đến văn phòng rồi, Tiểu Miêu Miêu dựa lưng vào cánh cửa thở hổn hển.
Hạ Kỳ ngồi sau bàn làm việc thấy Tiểu Miêu Miêu như vậy thì buồn cười: "Em đi xuống dưới mua quần lót hay là đi ăn trộm thế?"