Ban đêm.
Trong phòng sách yên ắng chỉ có tiếng giấy sột soạt và tiếng gõ bàn phím lạch cạch. Cả căn phòng sách rộng lớn chỉ có duy nhất chiếc đèn vàng mờ trước bàn làm việc.
Phía sau bàn làm việc, một người đàn ông mặc áo sơ mi trắng đang tập trung đọc tài liệu trên tay.
Nhìn gần mới thấy những sợi tóc màu bạc hơi ướt, chỗ tóc mai có mồ hôi chảy xuống, gương mặt tuấn tú như được gọt đẽo bởi bàn tay của quỷ thần thấp thoáng ánh nước.
Áo sơ mi đã bị cởi hai cúc, để lộ xương quai xanh gợi cảm, mồ hôi rịn trên xương quai xanh nổi bật dưới ánh đèn vàng mờ ảo, toát lên vẻ quyến rũ mập mờ.
Hạ Kỳ cảm thấy miệng khô khốc, hơi thở thô và nặng nề hơn. Anh giơ tay với cốc nước nhưng cốc đã cạn từ bao giờ. Yết hầu nhấp nhô lên xuống, Hạ Kỳ cầm cốc đứng dậy rời khỏi phòng sách.
Phòng sách và phòng ngủ nằm liền kề với nhau. Trong phòng ngủ, chăn gối trên chiếc giường lớn được gấp gọn gàng, cũng không có bóng dáng của Tiểu Miêu Miêu.