"Ừ!" Tiểu Miêu Miêu gật đầu: "Có trống phòng riêng không?"
"Còn một gian, nhưng mà không phải phòng mà cô thường đến."
"Vậy anh mở gian phòng cuối cùng kia ra cho tôi đi." Tiểu Miêu Miêu thông thạo hỏi: "Phải rồi, ai đã giành mất gian phòng tôi thường tới vậy?"
Nhà hàng này là của nhà họ Dương, còn gian phòng mà cô thường tới kia là do Dương Kiêu Sách ưu ái cho cô, không cần hẹn trước cũng có thể đến thẳng đó.
Nhân viên phục vụ đáp: "Là cậu chủ đã giành mất ạ."
Tiểu Miêu Miêu gật đầu, tỏ vẻ là đã hiểu.
Nhân viên phục vụ đưa họ đến gian phòng cuối cùng. Khi người phục vụ vừa đi khỏi, Hạ Kỳ đã ôm lấy eo của Tiểu Miêu Miêu.
"Hãy khai báo thành thật đi, trước đây em thường đến nhà hàng này ăn cơm với ai hả?"
Tiểu Miêu Miêu tiện thể ngả vào lòng Hạ Kỳ, cười tủm tỉm nói: "Anh đoán xem?"
"Dương Kiêu Sách."
Hạ Kỳ vô cùng quả quyết nói ra tên của Dương Kiêu Sách.
Tiểu Miêu Miêu kinh ngạc nhìn anh: "Sao anh biết?"