Em gái?
Sắc mặt Tiểu Miêu Miêu trở nên dị thường.
Đôi bàn tay trắng trẻo buông thõng ở hai bên liền nắm chặt lại, cô tức giận hét lên: "Anh mới là em gái ấy! Cả nhà các anh đều là em gái!"
Thư ký Lý đực mặt ra: "Tôi nói sai sao?"
"Anh đúng là đồ đầu đất, tôi là vợ của Tổng Giám đốc của các anh, là vợ, anh hiểu không?"
Thư ký Lý thành thật lắc đầu: "Tôi vẫn thật sự không hiểu."
Thì ra Tổng Giám đốc của bọn họ là trâu già thích gặm cỏ non!
Miêu Miêu không muốn nói nhiều với thư ký Lý, dù sao lúc này cô đã được vào cửa. Để lại vẻ mặt lạnh lùng cho thư ký Lý, cô đi vào thang máy dành riêng cho Tổng Giám đốc với vẻ hiên ngang, còn mọi người đều trợn mắt há hốc mồm.
Bảo vệ sững sờ nhìn về phía thư ký Lý, dường như vẫn chưa tiêu hóa được chuyện vừa xảy ra.
"Vừa rồi... Cô bé đó... Ực... Là v…Vợ của Tổng Giám đốc sao?"
Thư ký Lý vẫn chưa hoàn hồn, chỉ nuốt nước miếng, đáp: "Tôi nghĩ, chắc vậy."