Hạ Mộng thấy Hạ Kỳ ngượng ngùng, bèn hắng giọng nói: "Hạ Kỳ, chuyện đó, nếu cháu không chê Tiểu Miêu Miêu thì tối nay có thể đóng gói mang nó đi luôn."
Ánh mắt Tiểu Miêu Miêu sáng như đèn pha ô tô…
Miêu Hạo Hiên thì gạt đi: "Vậy sao mà được chứ, trai đơn gái chiếc ở chung một phòng không an toàn lắm."
Tiểu Miêu Miêu chống nạnh, cãi lại: "Có gì mà không an toàn, chẳng phải lúc con còn nhỏ cũng thường ngủ chung phòng với Thất cách cách đó sao?"
"Đó là khi còn bé, bây giờ con đã lớn rồi, sao có thể ngủ chung phòng với đàn ông được?"
"Vậy ba già như thế, sao có thể ngủ chung một phòng với mẹ?" Tiểu Miêu Miêu hất cằm hỏi ngược lại.
Gương mặt già nua của Miêu Hạo Hiên đỏ ửng: "Chuyện đó khác, ba với mẹ con là vợ chồng hợp pháp."
"Xí." Tiểu Miêu Miêu kiêu ngạo quay đầu đi: "Con cũng có thể ngủ một cách hợp pháp với Thất cách cách."
Tiểu Miêu Miêu quyết tâm muốn cùng Hạ Kỳ về nhà họ Hạ, mặc kệ ba cô nói thế nào, cô đều không chịu nghe.