Tiểu Miêu Miêu vùi đầu vào ngực Hạ Kỳ, túm lấy áo của Hạ Kỳ.
Giọng nói mềm mại có vẻ rầu rĩ: "Thất cách cách, có phải mẹ không yêu Miêu Miêu nữa không?"
Hạ Kỳ chợt như ngừng thở, bàn tay to vỗ nhẹ lên lưng Tiểu Miêu Miêu: "Tại sao Miêu Miêu lại hỏi như vậy?"
Tiểu Miêu Miêu giơ điện thoại mà nãy giờ vẫn đang cầm trong tay ra trước mặt Hạ Kỳ, đầu cúi gằm xuống, nói với vẻ mất mát: "Mẹ không nghe điện thoại của Miêu Miêu."
Điện thoại bị Tiểu Miêu Miêu nắm đến ướt dính. Hạ Kỳ nhấn mở lịch sử cuộc gọi, phát hiện có đến mấy cuộc được gọi từ máy này qua cho số điện thoại của Hạ Mộng. Ngón tay thon dài nhấn chọn gọi lại số của Hạ Mộng.
Cậu không hề bỏ qua ánh mắt đầy mong đợi của Tiểu Miêu Miêu lúc thấy cậu gọi điện.
"Xin lỗi, thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau..."