Mặc dù trên mặt Hạ Lâm không thể hiện ra điều gì, nhưng thật sự trong lòng cô vô cùng bất đắc dĩ với hành động tự luyến huênh hoang của Miêu Kỳ Phong.
Nhưng ai bảo người đàn ông vừa tao nhã lại vừa mang đậm vẻ du côn này lại hợp khẩu vị của cô làm gì?
Miêu Kỳ Phong vừa mới đi vào phòng tắm chưa tới năm phút đã đi ra ngay, tốc độ tắm nhanh chóng khiến người ta nghẹn họng nhìn trân trối.
Lúc Miêu Kỳ Phong bước ra thì không thấy Hạ Lâm ở trong phòng, chỉ thấy được một con tằm cuộn người trên giường.
Khóe miệng anh cong lên thành nụ cười gian nịnh nọt, sau đó đi về phía chiếc giường.
Ngay từ lúc Miêu Kỳ Phong bước ra khỏi phòng tắm, Hạ Lâm đã cảm nhận được, nhưng cô không muốn cử động.
Phía bên kia giường lún xuống, Hạ Lâm cảm nhận được có một hơi thở nóng rực đang tiến tới gần mình, cô đạp một chân ra ngoài.