Ninh Hề Nhi cho rằng hai người nhất định phải kết hôn rồi mới có thể làm những chuyện đó...
Thế nhưng bây giờ cô quả thực không nắm quyền quyết định.
Kỷ Dạ Bạch ngang ngược hôn cô, những kinh nghiệm trước đó đã nói cho cô biết, giãy giụa cũng vô ích, chẳng thà tiết kiệm sức lực còn hơn.
Cô giống như cá nằm trên thớt, mặc cho người ta xâm chiếm.
Kỷ Dạ Bạch nhéo nhéo tai cô, hạ giọng hỏi: "Ghét anh chạm vào em thế sao?"
Ninh Hề Nhi rên một tiếng, chỉ cảm thấy những nơi hắn chạm vào nóng như lửa đốt, cái nóng toát ra từ trong xương tủy.
Cái đầu nhỏ của Ninh Hề Nhi hiếm khi nghiêm túc suy nghĩ, nếu như lúc này người chạm vào cô là gã đàn ông khác...
Cô chắc chắn sẽ không chịu đựng nổi! Nghĩ tới thôi mà đã buồn nôn rồi!
Thế nhưng lúc này người chạm vào cô là Đại Bạch, cô lại cảm thấy mọi thứ đều là đương nhiên.
Cô sẵn lòng cùng hắn chia sẻ hạnh phúc và gánh vác muộn phiền... Kể cả những chuyện thân mật như thế này... thật ra cô...