Con sói gian xảo sao có thể bỏ qua cơ hội trời ban này được chứ, còn làm bộ như hắn rất rộng rãi, "Anh dạy em một bài thì em phải hôn anh một cái, thế nào? Em lời quá rồi còn gì?"
Ninh Hề Nhi nhéo eo Kỷ Dạ Bạch một cái, bĩu môi nói, "Anh đừng quá đáng với em."
"Chậc, ai đó mưu sát chồng kìa trời ơi!" Kỷ Dạ Bạch đau lòng than thở, "Đúng là không thể nuông chiều vợ được."
"Hừ, thế anh muốn làm sao?"
"Anh có thể làm sao được?" Kỷ Dạ Bạch nhún vai bất đắc dĩ, "Nàng tiên bé nhỏ như em anh chỉ có thể cưng như cưng trứng hứng như hứng hoa thôi, đâu làm gì được nữa?"
Một câu này của Kỷ Dạ Bạch lập tức khiến Ninh Hề Nhi nở nụ cười.
Nhìn thấy nụ cười của cô, Kỷ Dạ Bạch cũng mỉm cười.
Đúng là không uổng công hắn vắt óc tìm cách chọc cô cười.
"Nhờ cái miệng dẻo quẹo của anh, em đồng ý giao dịch này." Ninh Hề Nhi tràn trề tin tưởng, còn viết một bản hợp đồng để tránh xảy ra việc ngoài ý muốn.
Hợp đồng
Nghĩa vụ của hai bên: