Bà ta gào rất to, toàn bộ giúp việc và bảo vệ của nhà họ Ninh đều tới, ánh mắt họ nhìn về phía Ninh Hề Nhi trở nên khác thường.
Ninh Hề Nhi đau nhói trong lòng, từ sau khi Lục Thanh Hà đến đây, giúp việc của nhà họ Ninh đổi hết thành người của bà ta, trong cái nhà này, nghiễm nhiên Lục Thanh Hà tự cho mình là chủ nhân.
Còn cô lại giống hệt một người ngoài ăn nhờ ở đậu.
"Em ấy chỉ là một đứa bé 14 tuổi, bà đừng có nói khó nghe như vậy có được không!" Ninh Hề Nhi siết chặt nắm tay: "Đây là nhà tôi, tôi đưa bạn về thì có làm sao?"
"Còn dám cứng miệng!"
Lục Thanh Hà sầm mặt khiển trách, cầm lấy chiếc chổi lông gà trong tay người giúp việc, hung dữ nhìn chòng chọc: "Cô muốn làm tôi tức chết phải không! 14 tuổi thì làm sao? Cũng đã dậy thì đầy đủ rồi, lỡ như thằng nhóc này nổi thú tính lên rồi làm gì đó với cô thì tôi còn gánh nổi trách nhiệm này sao!"