Ninh Hề Nhi cắn môi bất lực, đôi mắt đen tràn ngập hơi nước, cô lắp bắp hỏi, "Đứa, đứa bé?"
"Đúng vậy, em không học tiết sinh lý cơ thể người à? Hôn nhau mà có thai là lừa con nít thôi, nhưng nếu đàn ông và phụ nữ ngủ với nhau thì, hơi khó nói..." Hắn nở nụ cười xấu xa, "Em nỡ bỏ bé Tiểu Hề và bé Tiểu Bạch sao? Chúng nó đều vô tội!"
Kỷ Dạ Bạch đánh tráo khái niệm, làm Ninh Hề Nhi sợ đến ngây người.
Nước mắt cô sắp trào ra rồi.
Nếu có em bé thật thì cô sao có thể bỏ nó được đây!
Đó cũng là một sinh mạng mà!
"Nếu không bỏ được, thì chỉ có thể sinh ra thôi." Kỷ Dạ Bạch than ngắn thở dài nói, "Mua một tặng một, nuôi Ninh heo xong còn phải nuôi thêm một bé heo con nữa, anh đây bị lỗ rồi!"
Ninh Hề Nhi khịt mũi, dù sao thì cô vẫn còn nhỏ, khi gặp phải chuyện như thế này, Kỷ Dạ Bạch còn nói ba xạo vài câu đã khiến cô hoang mang rối bời.