"Tỏ tình? Với Giản Nghi Tuyết ư?"
"Đúng vậy, đúng vậy." Ninh Hề Nhi gật đầu như gà mổ thóc, đôi mắt sáng lấp lánh, giống như ngôi sao vậy, "Em mong đợi quá! Không biết hội trưởng tỏ tình sẽ như thế nào."
Kỷ Dạ Bạch cốc đầu cô: "Em đấy, chỉ thích náo nhiệt thôi."
Trong lòng hắn lại có một dự cảm không tốt.
Hắn cảm thấy, mọi chuyện sẽ không diễn ra thuận lợi.
...
Đêm, quán bar Miên Không.
Ngôn Dịch Thâm bao cả quán bar, ngoài mấy người họ và nhân viên của quán bar ra thì không còn khách hàng nào khác.
Giản Nghi Tuyết mặc một chiếc váy giản dị, đeo kính, dịu dàng ngồi ở một góc, Ngôn Dịch Thâm ở bên cạnh cô, từ chối rượu người khác rót mà gọi cốc sữa cho Giản Nghi Tuyết.
Mọi người nhao nhao lên, Ngôn Dịch Thâm lại bình chân như vại: "Uống sữa cho dễ ngủ."
"Chao ôi, lại mùi mẫn nữa rồi!" Có người độc thân hét lên.