"…" Dì Trì, dì đang cố tình trêu cháu đấy à?
Điềm Tâm vùi đầu vào trong ngực Trì Nguyên Dã, cậu ôm lấy cô rồi nhìn Trì Minh Mỹ, trong mắt tràn đầy ý cười: "Mẹ, rốt cuộc mẹ muốn giúp con hay là muốn thọc gậy bánh xe vậy?"
Ban nãy, rõ ràng bầu không khí giữa mình và con nhóc tiểu học đang rất tốt, không dưng lại bị mẹ phá hỏng!
"Ôi chao, mẹ bảo này, con với Điềm Tâm cứ xem như ba mẹ không tồn tại là được rồi mà, bây giờ ba mẹ ngậm miệng lại ngay đây." Trì Minh Mỹ nói rồi làm dấu suỵt bên môi.
Chẳng mấy chốc, xe đã đến bệnh viện. Lần này cả nhà họ Trì cùng xuất hiện, thế là viện trưởng bèn tự mình ra đón, cửa xe vừa mới mở ra, ông ta đã chạy đến bắt tay Trì Nghiêm lấy lòng: "Tổng giám đốc Trì, sao ngài lại đích thân đến bệnh viện chúng tôi vậy?"