"Vâng, đưa hết rồi ạ!" Người giúp việc nhanh chóng cung kính trả lời.
"Đồ ăn vặt cũng đưa hả?"
"Rồi ạ, cô Thất Tịch vui vẻ lắm luôn!"
"Không nói là do tôi cho phép chứ?"
"Không có không có, chúng tôi dựa theo lời cậu chủ phân phó, nói là lén mang vào cho cô Thất Tịch, cô ấy tin, còn nói sau này sẽ báo đáp chúng tôi tốt hơn nữa."
Hàn Hữu Thần gật đầu, giọng nói hời hợt, "Đi xuống đi."
Mấy người giúp việc cúi đầu chào, sau đó ôm khay thức ăn đi xuống tầng một, cơ mà vừa đi được mấy bước thì lại khó hiểu nhìn cậu chủ nhà mình. Cậu ấy đã chuẩn bị mọi chuyện đó, nhưng vì sao lại không chịu cho cô Thất Tịch biết chứ?
Hàn Hữu Thần đứng nghiêng người ở nơi không xa, đôi mắt thâm thúy nhìn vào cánh cửa phòng đang đóng chặt, tưởng tượng đến một cô nhóc ăn uống no đủ nằm trên giường khoan khoái thoải mái ăn đồ ăn vặt mà mình thích nhất, khóe môi anh khẽ cong lên.