Chereads / Chicago 1990 / Chapter 39 - CHƯƠNG 39: Ăn dưa hấu

Chapter 39 - CHƯƠNG 39: Ăn dưa hấu

Do các yêu cầu về ngoại hình và cách thức biểu diễn, vòng thử giọng thứ hai đã được sắp xếp trong một nhà hát nhỏ gần đó. Thời gian vẫn còn khá sớm nhưng các ca sĩ thử giọng đã có mặt. Các cô gái đều hiểu ý tạo ra một khoảng cách với khán giả, ngồi xuống các vị trí không có ánh sáng chiếu vào.

  Tống Á đứng phía sau tấm màn sân khấu lặng lẽ quan sát. Những cô gái này hầu hết đều trẻ trung và xinh đẹp. Hầu hết họ đều đã trang điểm. Họ sử dụng một chiếc áo khoác mỏng để che đi quần áo biểu diễn. Một số cô rất lo lắng cứ dáo dác nhìn xung quanh, trong khi những người khác rất bình tĩnh, tập trung nghiên cứu bản nhạc trong tay. Vì SBK chỉ cho phép mỗi người được dẫn theo một người đi cùng, nên hầu hết các cô gái đều dẫn theo người đại diện của mình. Do thời gian thi chưa bắt đầu nên một số người đại diện tiến đến đứng thành một nhóm, nhỏ giọng trò chuyện.

Milla và bà Jovovich là người cuối cùng đến nhà hát. Milla vẫn đeo kính râm và đội mũ bóng chày, vẫn mang dáng vẻ thường ngày khiến mọi người khó ưa. Dáng đi của Milla hôm nay có chút không được tự nhiên. Cô cùng với bà Jovovich tìm một vị trí ở hàng sau và ngồi xuống.

Nếu nói rằng bà Jovovich không hề nhận thấy cô con gái của mình đã có sự thay đổi sau khi "mất đi vài giọt máu", thì Tống Á không tin. Nhưng bà vẫn lựa chọn im lặng như không quan tâm, hơn nữa bà vẫn làm theo đề nghị của Tống Á, âm thầm mở chai vodka đưa cho Milla, rồi nhìn chằm chằm cô nốc một ngụm lớn.

Đúng như những gì mọi người ở bên ngoài đã nói, bố mẹ của Milla đều là những người rất tham lam. Nhưng so với người cha đang ở Los Angeles đốt những đồng tiền mà con gái kiếm được suốt từ năm cô lên chín, cách thể hiện sự tham lam của bà Jovovich hơi khác. Chiếc vòng cổ ngọc trai cỡ bự trên cổ của bà ta lúc này trông thật tức mắt.

Lúc này, nhân viên của SBK đã tiến tới và gọi cô gái biểu diễn đầu tiên đi vào phòng thay đồ.

  "Sắp bắt đầu rồi, chúng ta hãy đi đến đó đi."

  Daniel dẫn Tống Á và những quản lý cao cấp khác của quản lý cấp cao SBK đến ngồi ở hàng ghế đầu tiên của khán đài. Những người đại diện của nghệ sĩ đang nói chuyện phiếm cũng rất tuân thủ quy tắc, họ trở về với những cô gái của mình chứ không hề đi tới làm phiền nhóm người Tống Á.

 Đúng giờ, cô gái đầu tiên lên biểu diễn. Cô có chút lo lắng, nhiều lần đã nắm chặt dây quai của chiếc váy dạ hội màu đỏ, nhưng vẫn không quên hướng về hàng ghế đầu tiên nở nụ cười ngọt ngào.

  Các nhân viên đưa cho Daniel một chiếc micro, sợi dây cáp âm thanh màu đen được kéo ra rõ xa.

  "Cô đã sẵn sàng chưa?" Daniel bật micro và hỏi, sau khi nhận được câu trả lời sẵn sàng từ cô gái trên sân khấu, anh ta đưa micro cho Tống Á.

  "Vậy thì hãy bắt đầu nào." Tống Á đã từng luyện tập những gì cần nói trong tình huống này. Nói chung, lời ít ý nhiều là được rồi, "Eric." Hắn nhìn sang Eric đang ở bên cạnh sân khấu.

  Eric giơ ngón tay cái lên.

  "5, 4, 3, 2, 1..." Tống Á đọc to, Eric nhấn nút, hệ thống âm thanh của nhà hát bắt đầu phát phần nhạc đệm của "F*CK YOU", đây là phiên bản gốc được chơi bởi Dyle.

  "Nhìn vào bên trong. Hãy nhìn vào bên trong tâm trí nhỏ bé của bạn..."

  Sau khi cô gái hát xong, hai tay vẫn cầm micro, người cô có chút run rẩy.

  "Cô không cần phải quá lo lắng." Tống Á nói, sau đó quay đầu nhìn sang trái rồi bên phải. Khi thấy một quản lý cấp cao SBK giơ tay ra, hắn đưa micro chuyển cho vị đó.

  "Ừm... có một số chỗ cô xử lý chưa được tốt..." Người quản lý đó đưa ra ý kiến của mình xong, người ngồi bên cạnh anh ta nói thêm hai câu nữa. Chiếc micro được đưa lại cho Tống Á và hắn lại ra hiệu cho Eric phát nhạc đệm.

  Vòng thử giọng thứ hai này có mười ca sĩ, trong đó có ba người đến từ vòng đầu, bảy người còn lại là vào thẳng. Mọi người đều có một hoặc hai cơ hội để hát lại.

  Thời gian trôi qua, Tống Á cảm thấy kiểu hát của tất cả các ca sĩ đều giống với phong cách của một trong ba ca sĩ được chọn từ vòng đầu. Có vẻ như những người quản lý rất nhanh nhạy ý thức về sở trường ca sĩ của mình.

  Ca sĩ do Daniel lựa chọn từ đầu bước lên sân khấu. Cô có lẽ đã hơn 25 tuổi và là người lớn tuổi nhất trong tất cả các ca sĩ đến thử giọng. Giọng hát của cô hay và phong cách biểu diễn thuần thục nhất. Thật không may, ngay cả khi không có Milla thì cô vẫn là người đầu tiên mà Tống Á muốn loại bỏ, vẫn là vấn đề cũ, hắn sẽ không suy nghĩ mà loại bỏ những người xử lý bài hát này một cách quá "trang trọng".

  Sau khi các ca sĩ hát xong, Daniel lấy micro và tùy tiện đưa ra một vài ý kiến. Anh ta cũng cho họ cơ hội để hát lại. Daniel biết Tống Á đã có ý định riêng của mình. Đây chỉ là cách xoa dịu những "thế lực" đứng đằng sau các ca sĩ đang có mặt ở đây.

  Tiếp theo đến lượt của Milla.

  Milla từ phòng thay đồ đi ra. Cô đang mặc quần jean màu xanh và áo gi lê bò ngắn đến nửa lưng. Bờ vai để trần, da thịt phần bụng lộ ra một đoạn nhỏ. Trông cô rất trẻ trung và có chút gợi cảm. Cũng không biết bà Jovovich đã cho cô ta uống bao nhiêu rượu vodka mà khuôn mặt lạnh lùng thường thấy của Milla đã biến mất. Bây giờ cô ta có một gương mặt ửng hồng, những cảm xúc thể hiện trên đó cũng trở nên sống động.

  "Sẵn sàng chưa?" Tống Á hỏi.

  Tuy đã dặn cô rất nhiều lần là không được để lộ mối quan hệ của hai người, nhưng Milla vẫn cười tươi và nháy mắt với Tống Á, khuôn mặt nhỏ nhắn càng trở nên đỏ hơn.

  "Hãy sẵn sàng, bắt đầu nào, Eric." Tống Á vội bảo Eric bật nhạc lên.

  "Nhìn vào bên trong..."

Milla bắt đầu hát, và hiệu quả của khóa đào tạo đặc biệt sau hai đêm rất tốt. Mặc dù kỹ thuật của Milla kém hơn các ứng cử viên khác, đặc biệt là ca sĩ gốc, nhưng phong cách ngẫu hứng lại rất được yêu thích ở thời đại này. Đặc biệt cô hát chữ "hua q…" hay hơn những ca sĩ khác một bậc. Trong màn trình diễn, cô cũng làm theo những gì Tống Á dạy, luôn nhìn xuống phía dưới khán đài mím môi, nháy mắt, thực sự giống một con mèo nhỏ quyến rũ.

 Tống Á quan sát thấy Daniel gật gù liên tục.

 Sau khi Milla hát, một quản lý cấp cao khẽ ho, Tống Á bèn đưa micro cho anh ta. Người này hỏi, "Giọng hát của cô mang ngữ điệu của người Anh, tại sao lại xử lý như vậy?"

  Trong khóa đào tạo đặc biệt, Tống Á đã so sánh giọng của bài hát gốc, cộng với việc xem xét tình hình thực tế, hắn không để Milla sao chép toàn bộ cách hát của ca sĩ gốc, nhưng việc để cho cô phát âm những từ đơn và những đoạn chuyển âm theo phong cách người Anh mang lại hiệu quả rất tốt. Bên dưới khán đài đều là những người lão luyện, họ đã chú ý tới điều này.

  "Tôi đã sống ở Luân Đôn trong một thời gian." Milla trả lời.

Dù sao bài hát này là do Tống Á được thiên khải, chọn một ca sĩ khác thể hiện cố gắng bám đuổi bản gốc, nếu Milla nói rằng một cậu bé sinh ra và lớn lên trong khu nhà nghèo ở Chicago như Tống Á lại dạy cô cách phát âm của người Anh, thì rõ ràng sẽ gây ra nghi ngờ. Người điều hành gật đầu và đưa micro lại cho Tống Á.

  Những người khác đưa ra thêm một vài bình luận, Milla biểu diễn lại một lần nữa sau đó ẻo lả đi xuống sân khấu.

  Mười cô gái đều đã hát xong, Daniel đứng dậy và nói: "Kết quả sẽ được công bố trước bảy giờ," anh nói ngắn gọn.

  Đây là điều đã được thông báo từ lâu. Những người đại diện của các cô gái lần lượt tỏ ý đã hiểu. Daniel sau khi rời khỏi nhà hát đã quay lại văn phòng của mình, Tống Á cũng đi theo.

  "Milla à?" Không biết Daniel đã hỏi về vấn để này bao nhiêu lần rồi.

  "Anh không thấy cô ấy thực sự thích hợp sao?" Màn trình diễn của Milla đã khiến cho Tống Á có cớ để biện hộ.

  Daniel cười toe toét. "Thực sự, khóa đào tạo đặc biệt của cậu rất hiệu quả. Đi ăn chút gì đó đi. Tôi sẽ thông báo kết quả vào lúc bảy giờ."

  Tống Á trở lại phòng thu và nhìn đồng hồ. Đã sáu giờ chiều. Hayden đã chuẩn bị sẵn một số món ăn Trung Quốc có logo hình Bảo Tháp.

  "Nếu không có gì phát sinh sau hai ngày nữa sẽ tiến vào giai đoạn luyện tập…" Hayden ngỏ ý sẽ quay về Chicago. Anh ta vẫn còn các khách hàng ở đó. Chắc chắn có rất nhiều điều đang chờ anh ta xử lý ở Chicago.

  "Không thành vấn đề." Tống Á ôm chầm lấy anh. "Chuyến đi tới New York này rất thành công."

  "APLUS..." Lisa gõ cửa và nói với cậu rằng có người đến tìm.

  Tống Á theo cô đi đến một phòng họp nhỏ, đứng bên trong là một ông già người da trắng. Hắn rất ấn tượng với ông ta, đây là người đại diện của một trong mười ca sĩ đến thử giọng.

  "Xin lỗi, tôi không tiện gặp ông lúc này."

  Tống Á liếc nhìn Lisa đang sắp đóng cửa, xoay người rời đi.

  "Này!... Lớp học âm nhạc, cậu nhớ chứ?" Ông già hét lên sau lưng Tống Á, về nơi cậu đã huấn luyện Milla.

  Sau khi Lisa đã đóng cửa, Tống Á quay lại và nhìn chằm chằm vào ông già. "Ông theo dõi tôi đúng không?" Hắn đã đánh giá thấp mức độ cạnh tranh quyết liệt ở New York nhưng thật không ngờ còn đánh giá cao sự cạnh tranh trong nghề lần theo dấu vết ở New York.

  "Một trong những người bạn của tôi đã tình cờ nhìn thấy." Ông già lấy một bức ảnh từ trong túi ra. Đó là rạng sáng ngày hôm qua khi cậu rời khỏi phòng học âm nhạc. Milla đang đi ra tiễn cậu, ảnh chụp hai người đang ôm hôn nhau.

  "Máy ảnh của bạn ông rất chuyên nghiệp." Tống Á lạnh lùng nói.

  "Daniel nói rằng anh ấy hoàn toàn tuân theo ý kiến của cậu. Tôi thì nghĩ cô gái của tôi là sự lựa chọn tốt nhất, cậu nghĩ sao?" Ông già nói.

  Tống Á cau mày suy nghĩ, ngay cả khi hắn bị phát hiện bí mật ở cùng Milla, thì sao? Những chuyện như vậy nhan nhản trong ngành công nghiệp điện ảnh và thu âm. "Xin lỗi, cô gái của ông không có cơ hội." Hắn dứt khoát từ chối.

  "Hà!"

  Tiếng cười của ông già rất ngắn. "Cậu biết đấy, Milla là trẻ vị thành niên!"

   "Vậy thì sao?" Tống Á lạnh lùng hỏi.

  "Vậy thì sao!? Chẳng lẽ cậu không sợ phải ăn cơm tù sao?" Ông lão ngạc nhiên nhìn hắn.

  Tống Á đã hiểu chuyện này từ lâu, hắn bất giác bật cười, "Nhưng tôi bằng tuổi Milla! Ông có thể bày ra những thủ đoạn này..." Hắn chỉ vào bức ảnh trong tay ông già, "Mà lại không đi dò hỏi về tuổi của tôi sao?"

  "Cậu cũng... cái gì!?" Ông già cảm thấy xấu hổ và vẻ mặt không thể tin được. "Cậu chỉ mới mười lăm tuổi!? Nhìn xem, một chút cũng không giống. Tôi nghĩ cậu ít nhất phải hai mươi tuổi!"

  Tống Á sờ sờ mặt mình. "Người da màu có vẻ ngoài trưởng thành hơn tuổi cũng là việc sai trái sao?" Mặc kệ ông già đứng ở đó, hắn để lại một câu "Tôi hy vọng rằng ông sẽ không xuất hiện trước mặt tôi nữa."

Đi được nửa đường, hắn bị một người quản lý đeo kính của SBK chặn lại. Tống Á đã gặp anh ta tại văn phòng Daniel. Hình như người này tên là Robert. "APLUS, tôi nghĩ... rất tốt, cậu nghĩ sao?" Anh ta nói ra tên của một cô gái.

Tống Á nói: "Xin lỗi, ứng cử viên của tôi không phải là cô ấy."

  "Này!"

  Robert nắm lấy cánh tay của Tống Á, nhìn thẳng vào mắt hắn. "Hợp tác với tôi, đảm bảo rằng cậu sẽ không phải hối hận và Milla vẫn sẽ nhận được album của cô ấy! Giao dịch này rất có lợi, nếu không, cậu và cô ấy ở SBK sẽ gặp khó khăn, tôi thề đấy. "

  "Tôi xin lỗi." Tống Á gạt tay Robert ra và bước đi.

  Lúc bảy giờ, Tống Á nhận được một cuộc gọi. Cậu bắt máy và nghe thấy tiếng thốt lên đầy phấn khích của Milla. "Muah! Cảm ơn anh yêu, em yêu anh! Muah"

  "Anh cũng yêu em," hắn trả lời.

Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa. "Anh đang rất bận. Ngày mai gặp em ở phòng thu nhé..." Tống Á mỉm cười và cúp máy. "Vào đi."

  Từ ngoài đi vào là một cô gái xa lạ với mái tóc dài màu vàng. Cô ta cầm đĩa trái cây, thấy Tống Á đột nhiên sắc mặt cô ta không tốt lắm, liền quay lưng bỏ đi.

  "Đi vào!" Bên ngoài có tiếng ra lệnh của Robert.

  Cô gái ngập ngừng một lát, nhưng vẫn quay lại và đặt đĩa trái cây lên bàn, sau đó tiếng giày cao gót dần dần đi xa.

  "Thằng da trắng chó đẻ!" Eric thấy đĩa trái cây ngay lập tức nổi giận, đứng dậy từ bàn mixer chạy ra ngoài.

  "Có chuyện gì vậy?" Tống Á nhìn những miếng dưa hấu được xếp đều chằn chặn trong đĩa và không có phản ứng gì.

  Có một cuộc cãi vã ở bên ngoài, Eric bị Dyle đẩy vào phòng, Eric bèn đóng cửa lại.

  Tống Á cuối cùng cũng nhớ ra rằng, dưa hấu được trồng ở những nơi cằn cỗi của thời kỳ chủ nô, và nó được sử dụng để bổ sung nước cho những nô lệ da đen làm việc dưới ánh mặt trời mỗi ngày. Sau này, nó thường được sử dụng công khai khi phân biệt đối xử với người da đen.

  "APLUS! Chúng ta không thể để hắn đi như vậy được!" Eric hét lên.

  "Tôi sẽ nói với Daniel."

  Trong thời đại này, đánh người là vi phạm pháp luật. "Là Robert đúng không, tôi nhớ kĩ hắn rồi." Tống Á cầm lấy một miếng dưa hấu. "Thực sự trước đây tôi đã từng rất thích ăn dưa hấu." Hắn cắn lấy một miếng dưa hấu. "Ồ, trước đây?"