Chereads / Chicago 1990 / Chapter 45 - Chương 45: Nhìn thấy cô ấy liền muốn cười

Chapter 45 - Chương 45: Nhìn thấy cô ấy liền muốn cười

Buổi tối ngày hôm đó, Tống Á nhìn thấy hình ảnh của Milla trên các bản tin, tuy nhiên phần lớn trong số đó cũng chỉ là lướt qua. Dù sao thì nội dung chính của tin tức ở đây là sự kiện biểu tình vì bình quyền chứ không phải tiết mục biểu diễn của Milla. Tuy nói vậy, nếu không có SBK lo liệu các mối quan hệ trước đó thì Milla cũng khó lòng xuất hiện trên tin tức được.

 Sau đó, mọi người sẽ rời khỏi Chicago, quay trở lại trụ sở SBK ở NewYork, bắt đầu đến phòng thu để ghi lại bản thu âm "Gửi De Klerk", đó cũng chính là bản mà không lâu sau đó sẽ phát hành chính thức.

 "Em yêu, một ngày nào đó, chúng ta sẽ gặp lại nhau ở New York nhé." Ở sân bay, Tống Á ôm Milla vào lòng dặn dò.

 Hắn lại phải đến Detroit một lần nữa để làm một cuộc phỏng vấn ở đài phát thanh. Việc này vốn dĩ là của lão Joe, nhưng do đội Chicago Bulls đã thua, lão hồ ly biết nếu bây giờ ông ta đi nhất định sẽ bị mọi người cười nhạo nên liền đẩy công việc này qua cho Tống Á.

 Thứ nhất, Tống Á không thuyết phục được lão Joe xuất hiện, thứ hai hắn cũng muốn mượn cơ hội này để giới thiệu bài hát mới của Milla. Nghĩ vậy hắn liền đồng ý. Dù sao thời gian cũng chỉ có một ngày, cũng chẳng làm lỡ được việc gì. Đã có Eric và Aiur cùng đi New York với Milla. Về sau khi đi tuyên truyền Tống Á sẽ giới thiệu bọn họ đóng vai trò là DJ và trợ lý ban nhạc, như thế có thể lấy được một phần thù lao của SBK. Dù sao thì khi Tống Á khai giảng cũng sẽ không thể quan tâm đến bọn họ được nữa.

 Sau khi đích thân tiễn Milla và những người khác lên máy bay, hắn cùng Hayden ngồi lên chuyến bay đi Detroit.

 Là một người đàn ông sống ở Detroit, Hayden tất nhiên là người hâm mộ của đội Detroit Piston. Ở Chicago anh ta che giấu điều này rất tốt. Trùng hợp thay, buổi phỏng vấn diễn ra vào sáng ngày mai và anh ta có thể xem trận chung kết của Detroit Pistons vào đêm trước đó.

 Vừa hạ cánh tới Detroit, hai người liền chạy đến nhà thi đấu Auburn Hills. Vé đã được bán hết từ sớm. Hayden sành sỏi tìm đến một tên da đen ở ngoài sân bóng đang bán vé chợ đen. Anh ta mua hai tấm vé với giá cao.

 "Yên tâm đi, tôi cũng không phải là kẻ có tiền, sẽ mua vé ở vị trí không ai chú ý đến, không sợ bị quay được đâu." Hayden lôi Tống Á vẫn đang do dự đi vào sân bóng. Lần này tôi mời, cậu cứ coi như đó lời cảm ơn là được."

 Thời gian chỉ có mấy tháng mà anh ta đã kiếm được hơn hai mươi nghìn đô từ trên người Tống Á. Tương lai sẽ còn kiếm được nhiều hơn nữa. Mời Tống Á xem trận bóng đối với anh ta chắc chắn chỉ là chuyện nhỏ.

 "Tôi cũng không phải là người nổi tiếng, bị chụp trộm hay không cũng không có vấn đề gì cả. Chỉ là tôi thật sự xem không hiểu môn thể thao này."

 Tống Á cùng Hayden đi vào sân bóng. Nước Mỹ thịnh hành bóng rổ, khúc côn cầu trên băng, bóng bầu dục, bóng chày, hết thảy hắn đều không có hứng thú. May ra bóng bàn hắn còn biết đánh một chút.

 Tìm được vị trí xong bọn họ cũng không thể lập tức ngồi xuống ngay vì người xem cùng với cầu thủ còn đang hướng về quốc kỳ hành lễ. Ở giữa sân bóng có một nữ ca sĩ đang hát bài hát quốc ca thứ hai của hắn, quốc ca của nước Mỹ xinh đẹp.

 Tống Á thật ra cũng chẳng yêu thích gì nước Mỹ, nhưng cũng không thể không làm giống mọi người.

 Về cuộc phỏng vấn ở đài phát thanh ngày mai, nội dung phỏng vấn đều là bên đài phát thanh cùng lão Joe bàn bạc trước, hắn chỉ cần trả lời theo như kịch bản đề ra là được. Nhưng phía bên đài phát thanh DJ nhất định không thật thà như vậy, đặc biệt là sau khi Detroit Piston đánh bại Chicago Bulls, nếu không lão Joe cũng sẽ không trốn tránh cuộc phỏng vấn này.

 Đang mải mê suy nghĩ thì Tống Á bị nốt ngân cao vút của cô ca sĩ làm cho giật mình. Nốt ngân cao vút ấy vừa vang lên, hàng chục nghìn con người trên sân bóng bắt đầu reo hò cổ vũ.

 "Wow, giống như tiếng kêu của cá heo vậy..." Hayden cũng không ngừng vỗ tay.

 "Đây là ai?" Ngồi ở vị trí quá cao, Tống Á chỉ có thể nhìn thấy mái tóc vàng của nữ ca sĩ.

 "Tôi không biết, nhưng chắc là cô ta cũng phải có chút bối cảnh thì mới có thể được xuất hiện trong sân bóng như này." Hayden trả lời.

 Khi nữ ca sĩ đi về phía lối đi, Tống Á cuối cùng cũng nhìn rõ được diện mạo của cô, sau đó…

 "Cậu đang cười cái gì thế?" Hayden phát hiện ra Tống Á có điểm khác thường.

 "Tôi… Tôi cũng không biết… Tôi vì sao… ha ha… vì sao cười…" Tống Á cười không dứt, nhưng đáng sợ là hắn cũng không biết hắn vì sao lại cười.

 "Cũng xinh đấy." Hayden còn cho rằng cô ca sĩ có gì quái dị, liền híp mắt nhìn, "Hình như cũng là con lai giống cậu."

 "Ha ha ha… tôi cũng không biết vì sao tôi nhìn thấy cô ấy liền muốn cười, liền cảm thấy… cảm thấy đặc biệt hạnh phúc." Tống Á vịn vào vai Hayden cố gắng giữ thăng bằng.

 "Ngồi xuống đi."

 Trận đấu chính thức bắt đầu. Mọi người xung quanh cũng bắt đầu ngồi xuống. Hayden kéo Tống Á về vị trí ghế ngồi, "Không phải là cậu thích cô ta rồi đấy chứ? Milla vừa mới đi chưa được bao lâu?"

 "Không có… không có…" Hình bóng của cô ca sĩ biến mất sau lối đi, Tống Á cuối cùng cũng bình tĩnh lại. Sau khi xuyên không, ngoài những thời điểm thiên khải xuất hiện, một lượng thông tin khổng lồ đổ dồn vào đầu óc, thì thường ngày, đầu óc Tống Á thường xuyên nảy ra những suy nghĩ vô nghĩa, vừa nãy là một ví dụ điển hình.

 "Hayden, có thể giúp tôi điều tra về cô ấy không?" Thời gian gần đây Tống Á cùng Milla đi khắp nơi, cũng đi mua sắm ở rất nhiều các cửa hàng đồ cũ. Rõ ràng là hắn đang muốn thử vận may, xem có thể một lần nữa cảm nhận được thiên khải hay không. Lần này đột nhiên cảm giác dao động đó biết đâu lại là cơ hội? Hắn cũng không thể nào dễ dàng bỏ qua như vậy. Có kẻ xuyên không nào chê thiên khải đến nhiều cơ chứ.

 "Ngay bây giờ sao?"

 Hayden nhìn ra sân thi đấu, lại quay lại nhìn Tống Á, "Được rồi. Được rồi. Cũng may tôi rất quen thuộc với chỗ này. Cậu đúng là tên háo sắc…" Ánh mắt anh ta nhìn chằm chằm sân thi đấu, vừa lầu bầu, vừa tiến về hướng mà cô ca sĩ đi khuất.

 Không đầy mấy phút sau, Hayden quay lại, "Đi đi, cô ta ở phía cánh gà, tôi nói với cô ta rằng APLUS muốn gặp, cô ta đồng ý rồi."

 "Dễ dàng như vậy sao?"

 Tống A liền đứng dậy đi theo Hayden, "Tôi có tên tuổi đến như vậy sao?"

 "Đương nhiên, danh tiếng của 'Thirft Shop' cũng đã lan rộng ra năm châu, trên bảng xếp hạng Billboard cũng xếp hạng thứ mười trong năm tuần liên tiếp …"

 Hayden vừa dẫn đường vừa giới thiệu, "Cô ta là ca sĩ mới của công ty Columbia, gọi là Mariah Carey. Tuy nhiên tôi phải nhắc nhở cậu để ý một chút. Cô ta mới ký hợp đồng tháng trước, mấy ngày gần đây đã có thể bắt đầu đi lưu diễn. Đối với sự phát triển nhanh như vậy của cô ta theo tôi thấy công ty Colombia kỳ vọng vào cô ta rất nhiều."

 "Anh quả là không phải dạng vừa đâu, thời gian ngắn như vậy mà đã điều tra được nhiều như thế." Tống Á thán phục.

 "Cô gái này tính tình cũng rất phóng khoáng, không có mưu mô gì cả…" Hayden đi đến bên trong sân khấu, đứng trước cửa một phòng hoá trang gõ cửa.

 Một nữ trợ lý ra mở cửa, Tống Á rốt cuộc cũng được nhìn thấy mục tiêu của hắn ở cự ly gần, nhưng mà…

 Mariah Carey vẫn mặc bộ váy dạ hội đen biểu diễn lúc nãy, cổ áo khoét rộng, một cô gái lai tuyệt đẹp. "Xin chào… APLUS, 'Thirft Shop', đúng không? Nhạc của anh sáng tác theo phong cách mới rất hay." Cô chủ động đưa tay chào hỏi trước, "Rất vui khi được làm quen với anh… Anh… Anh sao vậy?"

 Tống Á khom lưng vịn lấy khung cửa, cười đến không dừng lại được.

 "Vì mái tóc của tôi sao?" Maria Carey nghĩ sai hướng, sắc mặt liền thay đổi. Cô tự mình sờ lên mái tóc, chạy nhanh đến trước gương trang điểm "Tôi nói rồi, tôi không phù hợp để tóc xoăn như vậy." Cô ta liền đập gãy cây lược dài trong tay, lớn tiếng trách móc người thợ trang điểm, nước mắt lưng tròng.

 "Anh đang làm cái gì vậy?" Hayden nghiến răng khẽ hỏi với vẻ khó xử.

 "Hừ…. Hừ…." Tống Á liên tục hít sâu, cuối cùng cũng bình tĩnh trở lại, "Thành thật xin lỗi cô Carey, tôi…"

 Họ đang định bước vào phòng hoá trang, đột nhiên phía sau lưng có tiếng người nói, "Các người là?"

 Tống Á quay đầu lại liền thấy một người nước ngoài cao to anh tuấn khoảng 40 tuổi, có vẻ tức giận nhìn Hayden và Tống Á. "À… à… Xin chào, xin chào ngài Mottola."

 Hayden nhìn người vừa bước tới, đầu lưỡi liền tê cứng, "Tôi là Hayden người đại diện đến từ công ty William Morris, ngài là…" Anh ta kéo Tống Á đứng thẳng lên một cách nghiêm túc, "Còn đây là khách hàng của tôi tên APLUS, là… Là tác giả của 'Thirft Shop'. Chúng tôi rất thích giọng hát của cô Carey… cho nên…"

 "Tommy!" Carey bên trong làm nũng Mottola bằng giọng buồn bã. "Tôi đã nói tôi không hợp với kiểu tóc này, anh nhìn xem, mọi người đều đang chê cười tôi."

 "Không ai cười cô cả." Mottola thuận miệng trả lời, anh ta đưa tay về phía Tống Á, "Aplus, bài hát cậu sáng tác rất hay, nghe nói cậu còn hợp tác với cả SBK?"

 "À… Đúng vậy." Tống Á cùng Mottola bắt tay, "Chúng tôi đang thu âm một ca khúc về bình quyền."

 "Tôi biết rồi, tôi đã nhìn thấy chúng trên bản tin ngày hôm qua. Bài hát rất hay, cô ca sĩ kia tên Milla Jovovich đúng không?" Mottola vẫy cô trợ lý, nhận tấm danh thiếp từ cô trợ lý và để vào tay Tống Á, "Daniel của bên SBK mặc dù là một người bán các ca khúc rất thành công, nhưng mà tôi vẫn phải nói với cậu, cách làm của anh ta đều gây hại cho tương lai của các nghệ sĩ. Tin tôi đi, nếu muốn nổi tiếng lâu dài thì nên cảnh giác với anh ta nhiều hơn."

 Tống Á nhận lấy danh thiếp, bên trên chỉ có một dãy số điện thoại.

 "Đây là số điện thoại trợ lý của tôi, nếu như có bài hát mới thì hãy gọi vào số này. Cánh cửa của Sony Colombia luôn luôn mở để chào đón người có tài như cậu."

 Mottola đứng ở trước cửa, không có ý định cho bọn Tống Á đi vào trong.

 "Người này là ai? Giọng điệu đều là châm ngòi ly gián." Chưa nói chuyện được với Maria Carey lời nào đã phải tạm biệt rời đi, Tống Á bất mãn khó chịu.

 "Không thể đắc tội với anh ta đâu."

 Hayden trả lời: "Tommy Mottola, tổng giám đốc mới của công ty Phát hành băng đĩa Sony Columbia đấy."