Chereads / Chicago 1990 / Chapter 59 - Chương 59: Dự trù

Chapter 59 - Chương 59: Dự trù

Những đồ vật này tạm thời không thể động vào. Căn chung cư cao tầng của Tống Á chưa có gara ô tô hay kho để đựng những thứ này.

Hắn yêu cầu Tống A Sinh đi chuẩn bị thành lập một công ty mới có tên gọi là APLUS (Công ty A+ Records), gọi Hayden từ NewYork trở về. Trước đó, Tống Á có mở một cuộc họp nhỏ với Goodman, sau đó mới trở về nhà.

"Ký đi." Hayden đưa văn kiện cho Aiur.

Sau khi Aiur ký tên vào văn kiện, "Đây là cái gì?" Anh ta hỏi Tống Á.

"Tôi muốn anh giúp tôi ghi âm một bản demo. Đây là văn bản để đề phòng sau này anh ra tranh chấp trước pháp luật về vấn đề bản quyền với tôi." Tống Á nói sự thật với anh ta, "Đây không phải là tôi không tin anh, chỉ là thủ tục mà thôi."

Aiur nhún vai, "Được thôi."

Tống Á đưa bản nhạc được hắn sáng tác trong thời gian ngắn cho Aiur, để hắn vào phòng luyện tập trước.

"Đợi chút nữa người đại diện của Dyle sẽ tới."

Phòng khách chỉ còn lại Tống Á với Hayden, "Bài hát mới của tôi dùng đến rất nhiều âm nhạc điện tử, tôi cần có sự hợp tác của Dyle."

"Chẳng phải cậu ta đồng ý cùng cậu làm hay sao?" Hayden có chút kỳ lạ, "Vậy tại sao lại gặp người đại diện của anh ta sớm như vậy?"

"Lần trước thu âm 'Gửi De Klerk', Dyle đã gợi ý tôi thành lập A+, nhưng sau đó tôi không đưa anh ta theo nên anh ta có chút không phục." Tống Á nói cho Hayden nghe về mâu thuẫn của mình với Dyle. "Như vậy cũng tốt, anh em thân thiết thì mới để ý đến việc này, lần sau hạn chế những việc như thế này xảy ra, chút nữa anh nhớ giúp tôi ép giá xuống nhé."

"Được thôi."

Một lúc sau người đại diện của Dyle đã xuất hiện. Đây là một người da trắng trung tuổi, mặt đầy nếp nhăn. Ông ta là dân NewYork bản địa, đã là người đại diện cho rất nhiều nghệ sĩ của Daniel, chắc chắn quan hệ của ông ta với Daniel cũng không tồi.

Vì hai bên quan hệ cũng không thân thiết nên khi gặp nhau liền trực tiếp đi thẳng vào vấn đề chính, "Ngài Tống, khách hàng của tôi, Dyle, anh ta đồng ý hợp tác với anh, tôi đến là chỉ muốn giúp anh ta kiếm chút lợi ích, hy vọng chúng ta sẽ có một kết quả tốt."

Người này có thái độ thật hiếm có. Từ lúc Tống Á xuyên không tới đây, ông ta là người đại diện khiêm tốn nhất mà cậu ta thấy.

Nhưng thật sự khi đi sâu vào vấn đề mới thấy được ông ta lợi hại đến mức nào. Lão già này tính toán chi li từng tí một, sau đó còn thường xuyên đi ra ngoài gọi điện cho Dyle. Lão ta đi đi lại lại như vậy mấy giờ đồng hồ vẫn chưa có kết quả.

"Không được, tôi không đồng ý cho anh ta tự tổ chức dàn nhạc trong khi anh ta là ca sĩ hát chính. Anh không cần thiết phải chào giá như vậy."

"Ông hãy suy nghĩ kĩ đi. Chơi nhạc đệm không phải là chúng tôi không có anh ta thì không làm được. Chicago cái nôi của âm nhạc điện tử, ở đây không thiếu lính đánh thuê đâu."

"Đúng rồi, tôi đánh giá cao anh ta vì cách chơi nhạc của anh ta, anh ta cũng rất có chính kiến. Hơn nữa tôi với anh ta đã từng hợp tác với nhau, chúng tôi hợp tác rất ăn ý."

"Tôi chính là người sản xuất, chứ không phải là người khác."

"Không chia chác gì cả. Anh ta không thể chỉ vì là người đầu tiên tôi hợp tác mà được chia bất cứ thứ gì."

"Công ty A+ Records cũng không thể chia cổ phần cho anh ta."

"Đương nhiên, chúng ta sẽ bàn đến chuyện tiền nong bây giờ."

"Không thành vấn đề, tôi có thể cho anh ta tạm thời đảm nhiệm chức vụ Tổng giám đốc của APlus. Tuy nhiên ông cũng nhớ nhắc nhở cho anh ta biết, rằng công ty đó chỉ có một mình anh ta là nhân viên."

"Không, không phải việc của đối tác, cũng không phải 20% mà là 5%. Hai năm đầu chúng tôi sẽ bảo đảm lợi ích sau khi thu lợi nhuận. Năm năm sau bảo đảm lợi ích cho anh ta, có thể đạt đến mười lăm phần trăm của Công ty APLUS."

"Đương nhiên, anh ta sẽ nhận được tiền lương, con số cụ thể là…"

Tống Á và Hayden thay phiên nhau ra trận, cuối cùng người đại diện của Dyle cũng phải thoả hiệp. Tống Á liền gọi Goodman tới ký hợp đồng ngay tại đó.

"Phù!"

Tiễn Goodman và người đại diện của Dyle ra về, Tống Á lau mồ hôi. Cậu cùng Hayden nhìn nhau, đều bất đắc dĩ bật cười.

"Cậu còn cần mấy người chơi nhạc nữa? Có lẽ có thể chiếu cố khách hàng của tôi." Hayden nhân cơ hội tốt giới thiệu.

Tống Á từ chối ngay lập tức, "Chỉ cần Aiur và Dyle là đủ rồi. Bài hát mới này của tôi gần như toàn bộ đều sử dụng âm nhạc điện tử."

"Vậy nên, bài hát đầu tiên của cậu là mang tính chất thử nghiệm đúng không?" Hayden hỏi.

"Về mặt kỹ thuật thì đúng là như vậy…"

Tống Á định sắp xếp Dyle vào làm Tổng Giám Đốc của APLUS. Cậu đưa tất cả các bản quyền âm nhạc Synthesizer vào APLUS, Công ty A+ Records của cậu giá cả phải ấn định theo giá thị trường.

Lúc này Aiur đi ra.

Anh ta sử dụng ghita và âm thanh được tạo ra từ miệng để mô phỏng những âm thanh cũ một cách đầy thu hút, cũng rất giống âm thanh thần kỳ trong nguyên mẫu của Tống Á.

Tống Á rất hài lòng, cùng anh ta bàn bạc sửa đổi một số chỗ, sau đó cầm ra microphone và máy thu âm, trực tiếp thu bản demo.

"3, 2, 1..." Aiur bắt đầu đếm ngược, khẽ chạm vào dây đàn, khúc nhạc dạo vang lên.

"Tell me what you really like…"

Tống Á vừa hát câu đầu tiên, Aiur liền dừng đánh nhạc và cười lớn.

"Sao vậy?"

"Anh… ha ha... vì sao anh lại học theo MJ?" Hayden đứng kế bên cũng cười, "Đầu năm nay những người học theo MJ đều có kết quả không tốt, hơn nữa anh nghĩ mà xem, đến lúc bài hát được phát hành thì truyền thông sẽ đánh giá anh như thế nào?"

"Tôi nói này người anh em…" Aiur cũng nói thêm vào: "Anh hát như thế này thì sao người ta không trực tiếp đi nghe nhạc của MJ cho xong?"

"À… Hôm đó tôi cùng người đại diện của Milla trò chuyện rất lâu về MJ, tôi mới có linh cảm để sáng tác bài hát này, cho nên ... Tôi cũng không nghĩ là sẽ thay đổi nó, cứ để như vậy mà thu âm đi." Tống Á tuỳ tiện tìm một lý do để ứng phó "Tiếp tục, đừng có mà cười nữa."

Ba tiếng sau, nhân viên quản lý đến gõ cửa để nói rằng Tống Á đã bị người sống bên dưới kiến nghị rồi.

"Bỏ đi, không thu nữa, cứ dùng bản thu này đi."

Tống Á thở dài một hơi, đưa bản thu cho Hayden.

Hayden suy nghĩ rất lâu mới nói, "Bản demo này đối với việc thương lượng nhất định không có tác dụng gì đâu…"

"Tôi hiểu, nó không phải là một bản demo tốt để giao cho Columbia Pictures. Nhưng nếu như Daniel cùng công ty Atlantic vẫn khăng khăng yêu cầu trong một năm phải phát hành..." Tống Á biết Hayden đối với bài hát giống của 'MJ' này không hài lòng.

"Được thôi" Hayden nhắc trước: "Nếu như cậu thật sự muốn chọn Columbia, cậu nhất định phải đi NewYork gặp Daniel để nói chuyện đàng hoàng. Chúng ta không thể đắc tội với anh ấy được. Hai bài hát kế tiếp của cậu còn phải trông cậy vào SBK nữa."

"Tôi biết rồi. À đúng rồi, tôi cần phải thuê một căn phòng để làm phòng thu âm, phải gần trường học, gần đây tôi nghỉ học nhiều quá rồi."

"Điều này có chút khó đấy, vấn đề tiếng ồn... tôi cố gắng vậy." Hayden rời đi.

"Gần trường học…" Aiur nghe thấy cuộc nói chuyện của hai người, hắn liền chen vào.

"Sao vậy?"

"Anh có biết Big A không?"

"Có biết, là một DJ nổi tiếng. Tại bữa tiệc lần trước của gia đình Lowry Bé tôi đã gặp anh ta."

"Cách trường học của anh không xa chính là phòng phát thanh của Big A, tối hôm qua tôi có nghe chương trình của cậu ta, cậu nói muốn cho thuê một căn phòng để tiện cho việc thu âm sao."

"À?" Tống Á biết đài phát thanh của Big A, hoạt động buổi sáng rất sôi nổi, lượng người nghe cũng không ít. Các chương trình nội dung ngoài phát nhạc thì là tán gẫu, nói chuyện bậy bạ, danh tiếng của Big A chủ yếu vẫn là do công việc chính của hắn ở đài phát thanh đem lại. "Thôi bỏ đi, kiểu người như hắn ta…" Tống Á nghĩ lại dáng vẻ hắn cằn nhằn Lizi lúc còn ở nhà Lowry Bé, hơn nữa ở phía Tây trị an không tốt."

Aiur cười, "Sẽ không như vậy đâu, Big A là người rất keo kiệt, cũng lăn lộn ở thành phố phía Tây mười mấy năm rồi, chưa bao giờ xảy ra chuyện. Tất cả sự nghiệp của hắn đều trong cái phòng radio ấy. Hắn còn cẩn thận hơn cả cậu, hơn nữa hắn ta cũng được coi là một nửa như người nhà của mình."

"Một nửa người nhà?"

"Đúng rồi… Hắn cũng là bang phái nhỏ dưới trướng của GD (băng đảng xã hội đen Phúc Âm), và quan hệ với băng đảng Mèo Cụt Đuôi rất tốt."

"Aiur… Tôi chính là không muốn có quan hệ với các bang phái xã hội đen nên mới rời bỏ phía Nam thành phố, rời bỏ lão Joe."

"Được thôi, tuỳ cậu quyết định."