Sau khi lại ăn hết một phần cá nướng cực kỳ cay, Chouinard đành vịn tường bước ra, hoàn toàn không còn tinh thần và sức lực quan tâm con gái của thành chủ nữa, vừa há mồm thở hồng hộc, vừa nghi ngờ về cuộc đời. Ngoài ra anh ta còn bắt đầu lo lắng xem ngày mai sau khi thức dậy, liệu bản thân có thể xuống giường nổi hay không.
"Vị siêu cay thật ngon! Ăn xong thật sảng khoái!" Vivian cũng đi ra gần như cùng lúc với hắn, dùng tay phẩy phẩy trước miệng, gương mặt đầy hưng phấn và thỏa mãn, thầm cảm thấy thật thỏa mãn khi ăn một lèo hết một phần cá nướng cay cỡ vừa .
"Đợi hai ngày nữa là đến ngày nghỉ, lúc ấy nhất định phải kéo Luna cùng đi ăn. Gần đây cậu ấy bận rộn như vậy, chắc không có thời gian đến đây dùng cơm đâu. Hơn nữa, dẫu có đến đây, chắc cậu ấy cũng không dám gọi thức ăn đắt như món cá nướng cay này." Vivian quay đầu nhìn thoáng qua nhà hàng rồi vui vẻ rời đi.