Chân tướng sự việc đã rõ ràng. Sở Cảnh sát công khai toàn bộ quá trình phá án, giáng thẳng cho đám người khăng khăng cho rằng vụ án có yếu tố tâm linh một đòn chí mạng, khiến ai nấy đều hả dạ. Đặc biệt là fan của Khương Cửu Sênh, ai cũng thẳng lưng ưỡn ngực đắc ý: Hừ, nếu không có Sênh Gia nhà ta thì có phá án nhanh thế được không?
Khương Cửu Sênh lại càng nổi tiếng.
Sóng gió này vừa lặng, sóng gió khác lại nổi lên.
Sở cảnh sát.
Đội phó Triệu Đằng Phi của đội hình sự số một vừa trở về từ trại tạm giam trọng phạm. Anh ta chạy thẳng vào trong đồn, vừa chạy vừa gào lên: "Đội trưởng, có chuyện rồi!"
Hoắc Nhất Ninh ngước mắt lên nhìn.
Triệu Đằng Phi thở hổn hển: "Trương Minh Huy tự sát trong trại tạm giam rồi." Anh ta thở dốc thêm một hơi, "Còn để lại di chúc nữa."
"Hắn lấy đâu ra vật nhọn?"
"Hắn đập vỡ cốc nước rồi giấu một mảnh thủy tinh."
Sợ nhất đám tội phạm thông minh như thế này!