Lần trước ở nước E, Hoắc Vân Thâm đã đỡ thay Hứa Hi Ngôn hai phát súng nên đã ảnh hưởng rất lớn đến sức khỏe của anh. Cơ thể vốn có hi vọng hồi phục giờ lại trở nên tệ hơn rất nhiều.
Giờ anh chỉ có thể cả ngày nằm trên giường, nếu không đi kiểm tra CT thì hẳn anh cũng chẳng có cơ hội để ra ngoài.
Chuyện của JS tất cả đều để Dịch Tiêu quản lí thay, chuyện của Vân Hải thì toàn quyền ủy thác cho anh Cả Hoắc Cảnh Đường, giờ anh còn có thể làm gì nữa chứ?
Chỉ còn chờ chết thôi.
Hoắc Vân Thâm được đẩy ra khỏi phòng CT, Hoắc Cảnh Đường ở ngoài cửa tới giúp đỡ, anh ta hỗ trợ y tá đẩy Hoắc Vân Thâm xuống dưới.
"Anh, chuyện công ty bận rộn như vậy, anh không cần đích thân đến đây giúp em đâu." Hoắc Vân Thâm nói.
"Không sao, chuyện có lớn mấy cũng không quan trọng bằng em."
Hoắc Cảnh Đường nghiêm túc trả lời. Người ngoài nhìn vào đều thấy anh ta giống như một người anh trai luôn chăm sóc em mình, tốt đến mức không thể chê trách được.