"Mình thấy cậu còn căng thẳng hơn đó." Hứa Hi Ngôn mỉm cười trêu.
Phương Tiểu Tranh thả tay ra, phát hiện lòng bàn tay của mình ướt đẫm mồ hôi. Đúng là cô căng thẳng thật.
Hứa Hi Ngôn lại không hề lo lắng, cô có lòng tin vào con gái của mình. Dù sao cô bé thường làm livestream nên rất tự nhiên trước ống kính, chắc hẳn sẽ không dễ luống cuống.
Cuộc thi đã tiến hành được hơn nửa, đã có hơn 30 bạn nhỏ thí sinh lên sân khấu biểu diễn tiết mục, sắp đến lượt số 36 rồi.
Đúng lúc này, điện thoại của Hứa Hi Ngôn lại rung lên. Cô lấy ra xem, không ngờ là Nhị sư huynh Diệp Tầm gọi tới.
Bây giờ cô đang xem biểu diễn nên không tiện nghe điện thoại, đành phải tắt máy. Nhưng Diệp Tầm gọi lại, hơn nữa còn rất cố chấp gọi không ngừng.
Hứa Hi Ngôn không biết có phải Nhị sư huynh tìm mình có việc gì gấp không, nên chỉ đành khom lưng rời khỏi chỗ ngồi và ra bên ngoài nghe điện thoại.
"Alo?"