Anh Bảo không nghe ra lời nói của ba mình là vui hay là không vui, còn làm công tác tư tưởng cho ba nữa. Cô bé nói: "Papi, thật ra nhận thêm một người ba nữa cũng không có gì không tốt! Thêm một người ba bảo vệ Bảo Bảo, ba và mẹ đỡ phải để ý đến Bảo Bảo hơn một chút!"
"Được được được, nhận đi nhận đi!"
Hoắc Vân Thâm cười, xoa xoa đầu của con gái.
Harry Quinn ngồi ngay ngắn lại, chờ đứa nhỏ gọi anh ta là ba.
Anh Bảo nhìn về phía Harry Quinn, cười híp mắt lại gọi một tiếng: "Tam đại đại."
Tam đại đại là cái quỷ gì vậy?
Harry Quinn cho rằng con bé phát âm không chuẩn, bèn nói: "Gọi lại một lần đi."
"Tam đại đại."
"Không đúng, đáng ra phải gọi là ba thứ ba* chứ."
(*) Trong Hán Việt, "ba thứ ba" là "tam ba ba".
"Đúng rồi mà, chính là Tam đại đại."
"Là ba ba."
"Đại đại."
"Ba ba."
"Ôi." Bé con đáng yêu như đang thở dài.
…