Chereads / Record Of Ranagok Fanfic Pythagoras Vs Thoth / Chapter 12 - Chương 11-12: Bước Chuyển Mình Của Thoth – Khởi Đầu Cuộc Chiến Học Thuật

Chapter 12 - Chương 11-12: Bước Chuyển Mình Của Thoth – Khởi Đầu Cuộc Chiến Học Thuật

Khi Thần Tri Thức Bước Lên Một Tầm Cao Mới

ẦM!

Một cơn gió xoáy cát khổng lồ bùng lên từ vị trí của Thoth. Những ký tự cổ đại của Ai Cập hiện lên trong không trung, sắp xếp theo những vòng tròn phép thuật xung quanh ông.

Pythagoras đứng vững, cảm nhận rõ ràng một sự thay đổi mạnh mẽ từ đối thủ.

"Ngươi vừa nói gì? Bước vào giai đoạn tiếp theo ư?"

Thoth giơ cao quyền trượng, đôi mắt ngài phát sáng rực rỡ với màu vàng kim.

"Đúng vậy, đã đến lúc ta dừng lại trò chơi cận chiến này. Ta không chỉ là một kẻ mạnh về thể chất… mà còn là vị thần của trí tuệ vô tận!"

Ngay khi những lời ấy vang lên, cát xung quanh Thoth biến thành một bề mặt đá cứng, khắc đầy những ký hiệu huyền bí. Không gian trở nên tĩnh lặng đến đáng sợ.

Hình Học Đối Đầu Chữ Viết Cổ Đại

Pythagoras không hề lơ là. Ông xoay nhẹ cây trượng trong tay, đôi mắt sắc bén như đang phân tích từng chuyển động nhỏ nhất của đối thủ.

"Thú vị đấy, vậy ta cũng sẽ cho ngươi thấy sức mạnh thật sự của toán học!"

BÙM!

Mặt đất dưới chân Pythagoras bất ngờ thay đổi, các đường kẻ hình học xuất hiện, tạo thành một vòng tròn hoàn hảo.

Những công thức Euler, Fibonacci, và Định lý Pitago được khắc lên mặt đất, tạo thành một vùng không gian hoàn toàn mới.

"Đây là lĩnh vực của ta – Toán học thuần khiết!"

Thoth nhếch mép.

"Ngươi nghĩ rằng toán học có thể chống lại thần ngữ của ta ư? Để xem ai thực sự là bậc thầy của trí tuệ!"

Hai vùng năng lượng đối lập va chạm, tạo ra một áp lực khổng lồ đè lên cả sa mạc rộng lớn.

Thoth Khai Mở Bí Thuật – "Ngôn Từ Của Sáng Thế"

Thoth chạm nhẹ đầu quyền trượng xuống đất.

Một cột ánh sáng khổng lồ bùng lên!

Những ký tự Ai Cập Cổ Đại tự động sắp xếp thành một câu thần chú, mang theo uy lực của nền văn minh cổ xưa.

"TỪ LỜI NÓI CỦA TA, HIỆN THỰC SẼ THAY ĐỔI!"

Dòng chữ đầu tiên – "tạo ra Ánh Sáng"

Ngay khi những ký tự này tỏa sáng, một luồng ánh sáng hủy diệt bùng nổ, nhắm thẳng vào Pythagoras!

"!"

Pythagoras vung trượng, lập tức vẽ ra một đa giác phản chiếu, giúp ông hấp thụ một phần năng lượng. Nhưng áp lực của nó vẫn quá mạnh, khiến ông bị đẩy lùi hàng chục mét.

Pythagoras Phản Công – "Cấu Trúc Không Gian Phi Euclid"

Pythagoras hít sâu, đôi mắt ông thay đổi – như thể vừa tìm ra một chiến lược phản kháng.

"Học thuyết của ngươi có thể thay đổi thế giới, nhưng ngươi đã quên một điều: Toán học có thể mô tả vạn vật!"

Ông giơ trượng lên—

Mặt đất ngay lập tức bị bóp méo, biến thành một không gian phi Euclid!

Thoth ngay lập tức nhận ra – không gian này không còn tuân theo các quy tắc hình học thông thường.

"Một thế giới nơi đường thẳng không còn là đường thẳng… và những hình học cổ điển không còn tồn tại!"

BÙM!

Không gian biến dạng—Thoth đột ngột bị kéo về một hướng không xác định, mất đi điểm tựa.

Pythagoras tận dụng cơ hội, lao tới với tốc độ kinh hoàng, cây trượng tỏa ra hàng trăm vòng xoắn Fibonacci, bao phủ toàn bộ chiến trường!

Giao Tranh Giữa Hai Nền Tri Thức Cổ Đại

Hai luồng sức mạnh đối lập – Thoth với ngôn từ cổ đại và Pythagoras với hình học hiện đại – đối đầu trong một cuộc chiến không có chỗ cho sai lầm.

Cát bay tung tóe! Những dòng năng lượng xé nát cả không gian!

Trận chiến đã bước sang giai đoạn hoàn toàn khác—một trận chiến của những bộ óc vĩ đại!

Không Gian Phi Euclid – Nơi Những Quy Tắc Bị Xoay Chuyển

Không gian xung quanh Thoth đã hoàn toàn biến đổi. Những cấu trúc hình học bất thường trôi nổi trên không trung, những đường thẳng bị bẻ cong, tạo ra một thế giới méo mó, không có trọng lực cố định.

Thoth lơ lửng giữa không trung, cảm nhận rõ ràng sự bất thường của không gian này.

"Ngươi thật sự có thể bóp méo cả thực tại chỉ với toán học sao?"

Pythagoras đứng ở một góc của không gian, một nụ cười đầy tự tin hiện lên trên khuôn mặt ông.

"Thoth, trí tuệ của ngươi thật đáng kinh ngạc. Nhưng có lẽ ngươi đã quên rằng: Không gian không phải là bất biến, mà có thể được mô tả và tái định hình!"

Ông giơ cao trượng—

Những vòng xoắn Fibonacci tạo thành một loạt các điểm kỳ dị, mỗi điểm như một trung tâm hấp dẫn nhỏ, liên tục xoay vặn không gian, khiến mọi thứ trở nên khó đoán hơn.

Thoth Khai Mở Bí Thuật – "Viết Lại Luật Của Không Gian"

Thoth không hề hoảng loạn, ánh mắt ngài vẫn sáng rực với trí tuệ vô tận.

"Nếu không gian này không tuân theo quy tắc thông thường… thì ta chỉ cần viết lại quy tắc của nó!"

Thoth vẫy quyền trượng, những ký tự Ai Cập tràn ngập hư không, liên tục ghép lại thành những câu thần chú khổng lồ.

"KHÔNG GIAN, TRỞ LẠI NGUYÊN BẢN!"

Ngay lập tức, một vùng không gian ổn định hình thành xung quanh Thoth, như một vùng an toàn giữa sự hỗn loạn. Những đường thẳng méo mó dần trở về trạng thái ban đầu.

Pythagoras nheo mắt.

"Thì ra là vậy… ngươi đang viết lại bản chất của không gian bằng chính ngôn từ của mình sao?"

"Đúng vậy. Ngôn từ của ta là chân lý, là quy luật. Không gian có thể thay đổi, nhưng ta có thể khiến nó quay về trạng thái vốn có!"

Thoth tiến lên, và mỗi bước chân của ngài lại mở rộng vùng không gian ổn định, phá vỡ những quy tắc mà Pythagoras đã dựng lên.

"Một nước đi rất ấn tượng…" Pythagoras lẩm bẩm, "Nhưng vậy vẫn chưa đủ để đánh bại ta!"

Pythagoras Phản Công – "Định Lý Bất Biến"

Pythagoras đập mạnh trượng xuống đất.

Những đường cong Fibonacci đột ngột sắp xếp lại, tạo thành một mô hình hình học hoàn hảo.

"Ngươi có thể thay đổi không gian, nhưng có những điều trong toán học là bất biến!"

Ngay lập tức, một kết cấu hình học phức tạp bùng nổ, giống như một mê cung toán học khổng lồ khóa chặt không gian của Thoth.

Mỗi đường nét của mê cung này đều là những phương trình toán học bất biến, không thể bị thay đổi dù có sử dụng bất kỳ loại thần chú nào!

Thoth bất giác khựng lại khi nhận ra mình đang bị nhốt trong một vùng không gian nơi mọi quy luật do Pythagoras đặt ra.

"Ngươi nghĩ rằng có thể giam ta trong mê cung này sao?"

"Không phải mê cung, mà là một thực thể toán học không thể bị thay đổi!"

Giao Tranh Trí Tuệ – Đỉnh Cao Của Hai Nhà Tư Tưởng

Thoth vươn tay, hàng loạt ký tự thần bí hiện ra, tìm cách viết lại các quy luật của không gian.

Nhưng ngay khi một ký tự xuất hiện, nó ngay lập tức bị một phương trình toán học phản kháng!

"Một không gian không thể thay đổi…? Không thể nào!"

Pythagoras bước lên, giọng ông vang lên mạnh mẽ:

"Toán học không cần ngôn từ, không cần diễn giải – nó đơn thuần là sự thật! Một khi ta thiết lập quy luật, nó sẽ tồn tại mãi mãi!"

Thoth đột ngột cảm nhận áp lực dồn nén lên mình, như thể ông đang đứng trước một bức tường vĩnh hằng không thể vượt qua.

Nhưng ngay khi Pythagoras nghĩ rằng mình đã chiếm thế thượng phong, một nụ cười bất ngờ xuất hiện trên môi Thoth.

"Ngươi quên một điều quan trọng rồi, Pythagoras."

"Là gì?"

"Toán học của ngươi là một chân lý bất biến… nhưng ngươi đang đối đầu với một vị thần!"

"Vậy thì sao?"

"Thần không bị ràng buộc bởi chân lý!"

Thoth Đột Phá Giới Hạn – "Lời Phán Của Thần"

BÙM!

Một cơn lốc ký tự cổ đại bùng nổ từ người Thoth, quét sạch toàn bộ những đường nét hình học trong không gian.

"TA LÀ THOTH, NGƯỜI NẮM GIỮ TRI THỨC CỦA CÁC VỊ THẦN!"

Những phương trình toán học dần bị bẻ gãy, không phải bằng sức mạnh, mà bằng một sự thật đơn giản: Chúng không thể áp đặt lên một thực thể vượt qua ranh giới của thế giới!"

Pythagoras mở to mắt khi thấy công trình toán học vĩ đại của mình bị phá vỡ chỉ trong chớp mắt.

"Đây là… quyền năng của thần sao?"

Thoth giơ trượng lên, ánh sáng thần thánh bao phủ toàn bộ chiến trường.

"Pythagoras, trí tuệ của ngươi đã đạt đến đỉnh cao của nhân loại… nhưng giữa thần và người, vẫn tồn tại một ranh giới không thể vượt qua!"

Một cú vung trượng—

Toàn bộ không gian toán học sụp đổ!

Pythagoras bị cuốn vào cơn lốc ký tự, cơ thể ông bắt đầu rạn nứt trước sức mạnh thần thánh.

"Không… ta vẫn chưa thua… ta vẫn còn…"

Nhưng Thoth đã ở ngay trước mặt, và quyền trượng của ngài đang hạ xuống với sức mạnh tuyệt đối.

Kết Thúc Của Một Học Thuyết – Chương Cuối Cùng Của Một Nhà Toán Học

ẦM!

Một tia sáng chói lòa bao trùm toàn bộ chiến trường.

Pythagoras gục xuống, cơ thể ông bắt đầu hóa thành cát bụi, tan biến vào không gian.

Valkyrie Skuld, người đã hợp thể với ông, cũng mờ dần trong ánh sáng.

"Ngươi đã chiến đấu rất tốt, Pythagoras."

Lời cuối cùng của Thoth vang lên,