Chereads / Thiên Linh Hoạ Thần / Chapter 3 - Thế Cục

Chapter 3 - Thế Cục

Vừa suy nghĩ đến Quỷ Tựa Người xong Tần Chiêu liền cố gắng không quay đầu lại.

Thế nhưng đã muộn, không hiểu sao một nguồn lực vô hình kéo hắn quay đầu ngay lập tức đập vào mắt hắn là đôi mắt của nó.

Kì lạ đôi mắt ấy không phải là thù hận cũng không phải là vô hồn.Đó là ánh mắt của sự cầu xin và đau khổ.

Cái ánh mắt lưng tròng cảm xúc xuyên thấu vào thần thức đưa hắn vào một không gian kì lạ vô định không hồi kết.

Hắn nhắm mắt lại lần nữa mở ra vẫn tại ngay đó.Nhưng có vẻ như nơi này là.

"Là của 10 năm trước!"

Một người phụ nữ với khí chất cao quý đôi mắt phượng đầy quyền uy nếu như đặt trong giới quý tộc có vẻ như là quận chúa của gia tộc nào đó.

Thế nhưng hiện tại Tần Chiêu và nàng ta đều ở trạng thái du hồn và cả hai đều không nói gì thêm.

"Ngươi muốn gì!"Tần Chiêu bắt chuyện với nàng ta.

Nghe vậy nàng liền quỳ xuống cầu xin hắn cứu con của nàng.

"Tiểu nhân Hàn Nguyệt,Xin ngài xin hãy cứu con của tiểu nhân!"

Tần Chiêu:"???"

Cứ tưởng sẽ có một cuộc chiến bùng nổ thế nhưng Tần Chiêu lại cũng không ngờ lại nhàn hạ thế này.

"Được!"

Mở mồm chưa kịp đóng xong thì một đống luồn kí ức tại nơi này trong 10 năm đập thẳng vào đầu hắn.

Chúng như dòng lũ xuyên thẳng vào thức hải của Tần Chiêu.Cứ thế hắn nhắm mắt cố gắng điều chỉnh kí ức cho phù hợp.

Lần nữa mở mắt lại là cảnh quỷ hồn của Hàn Nguyệt tàn sát khắp nơi.

Tần Chiêu"?!!"

"Đúng mồm quạ đen![Thượng Sinh]"

Ngay lập tức trên tay hắn là một nhành liễu dài.

Chúng như có ý thức quấn quanh người Tần Chiêu.

[Toàn Tri Thượng Giác!] Tinh thần lực phát tán xung quanh.

"Ngoạ Tào!Cmn ai lại đặt nguyên cái huyết đàn thế kia!!!"

"Huyết Đàn,Tẩy Lễ,Tên Nhóc Kia,Bùn Thi Xác"

Cảm thấy không ổn hắn liền hô lớn tên của con mèo kia.

"Đệt!Cách chiều không gian!Lại còn ban đêm nữa!Mong là khế ước chủ tớ có tác dụng!"

-Hiện Thực-

Đang ngơ ngác khi thấy Tần Chiêu bỗng bay màu thì nghe thấy âm thanh quen thuộc.

Mèo nhỏ quay đầu nhìn xung quanh cũng không thấy ai.

Tần Chiêu:"Không cần tìm ta!Có tìm cũng không thấy!"

Nghe vậy nó cũng đứng sững lại sau đó cảm nhận khế ước giao động.

Đậu Đậu liền hỏi hắn đang ở đâu.Thế là Tần Chiêu liền kể lại tất cả cho con mèo kia.

Tần Chiêu:"Hiện tại ta đang rất gấp"

Nghe âm thanh bên kia có tiếng đánh nhau tiếng quất roi và tiếng gào vô cùng to khiến mèo đây cũng bắt đầu nghiêm túc.

Tần Chiêu thở gấp vừa vung tay kết ấn vừa dùng tinh thần lực truyền đạt:"Xem thử thời gian bên chỗ ngươi có hoạt động không?"

Đậu Đậu nhìn lên trời liền thấy thời gian trong lẫn ngoài thôn dường như bất động bất giác nó cảm thấy mình đứng tại đây gần cả năm rồi.

Không phải hay nói đúng hơn thời gian tại nơi này chạy nhanh hơn rất nhiều lần.

Thế là nó nói chuyện này cho Tần Chiêu.

Thấy vậy Tần Chiêu càng rối như tơ vò.

Trong lúc không chú ý Tần Chiêu bị một tên dân làng bị quỷ hồn nhập đánh trúng chiếc móng sắt nhọn ấy kéo một vệt dài ngang tay hắn.

Máu chảy từng giọt từng giọt xuống đất thế nhưng điều kì lạ là khi máu vừa chảy ra khỏi cơ thể hắn lại biến mất.

Chưa kịp nhìn kĩ chuyện gì xảy ra Tần Chiêu lại bị thêm một đàn quỷ hồn tấn công điên cuồng.

[Trì Hoãn]

Tần Chiêu móc chuông ra từ trong người tiếng chuông lanh lãnh làm tất cả động tác của những quỷ hồn kia chậm lại.

-Hiện Thực-

Không nghe thấy Tần Chiêu nói gì nó cũng liền lo lắng.

Bằng chạy khắp nơi nó cảm nhận được mùi gì đó rất quen thuộc thế là mèo nhỏ chạy hết tốc lực tới nơi.

Trước mắt nó là một đống đổ nát của một căn nhà nào đó.

[Cường Hoá]

Thân thể mèo nhỏ bỗng hoá lớn thành một con báo đen.

Cũng không nghĩ nhiều nó liền dùng móng cào hết đống gỗ phế thải kia.

Bỗng thấy vật gì đó phát sáng rất mạnh mẽ.

Đậu Đậu ngạc nhiên pha lẫn sợ hãi.

Đó là Khoá Trường Mệnh của Tần Chiêu mà.

Hình như lại còn một bên nữa còn lại nữa.

Cảm giác nghi ngờ được gieo lên nó liền gào lên.Tiếng gào của báo đen oanh tạch từng luồn sóng âm bắn tất cả đất đá ra trước mắt nó là một đại trận khổng lồ.

Hoa văn cổ đại chằng chịt trên đất.Mắt nó bỗng có hoa văn màu tím nhạt hiện ra

"Khổng Tước Linh Không Trận".