Chereads / Vòng tuần hoàn định mệnh / Chapter 8 - Giả danh

Chapter 8 - Giả danh

Sau khi tôi nhớ về quá khứ, tôi quyết định sẽ tiết lộ danh tính của mình cho anh Nham. Tối nay tôi đến nhà anh Nham và nói chuyện riêng với anh. Tôi mở lời rằng:

"Thật ra bấy lâu nay người cùng anh chiến đấu là em."

Anh ấy lúc đầu ngớ người vì chưa hiểu gì, nhưng rồi anh ấy cũng hiểu ý tôi. Anh ấy liền hỏi tôi một cách mỉa mai rằng:

"Vậy cậu đến đây để làm gì? Cậu định lấy lòng tin của tôi à?"

Tôi cũng không phủ nhận về điều đó, nên tôi đã hỏi một câu chí mạng rằng:

"Nếu mà em đã gửi thời gian gây án rồi thì với khả năng của tên đó, sao lại không tới đó ngăn cản?"

Nghe xong anh ấy liền nhớ đến một chi tiết khẳng định luận điểm của tôi, anh ấy chất vấn tôi rằng:

"Chi tiết người kể lại hình dáng kẻ gây án, chả lẽ cậu đinh nói rằng là…"

Tôi liền nói với anh rằng:

"Đúng rồi đó, tên ảo ảnh đó đã giả danh thành em, rồi tạo ra các vụ án mạng."

Anh ấy liền hoài nghi hỏi rằng:

"Nếu vậy thì sao mà anh lại tin được, nó quá nhiều lỗ hỏng."

Tôi liền nói ra lời giải thích hợp lí nhất là:

"Chắc hắn lợi dụng lòng tin của người để tấn công vào tinh thần chúng ta, để chắc chắn rằng sẽ không còn một kị sĩ nào nữa."

Rồi anh ấy liền hỏi tôi rằng:

"Vậy cậu định làm gì?"

Tôi liền nói ra phỏng đoán của mình rằng:

"Khả năng là hắn sẽ tiếp tục gây án và người bị nhắm sẽ là anh."

Rồi tôi bàn với anh ấy rằng:

"Đêm đầu hắn sẽ gây ra hoả hoạn bất ngờ. Nên chúng ta phải canh chừng vào buổi tối để có thể cứu người và vạch trần hắn."

Rồi hai chúng tôi liền bàn bạc về kế hoạch sắp tới và chuẩn bị.

Sau vài ngày theo dõi thì cuối cùng tôi đã thấy được một căn nhà đang bốc khói dữ dội. Tôi liền liên lạc với anh Nham để trợ giúp. Tôi liền biến thân và đi qua đám cháy để dịu đi hoả hoạn. Rồi tôi đã gặp được hắn, tên ảo ảnh kị sĩ đang cố thiêu rụi một căn phòng có một đứa trẻ trong đó. Hắn ta ngạc nhiên nhìn tôi rồi hỏi rằng:

"Tưởng ngươi nản chí rồi."

Tôi liền hét lên và chửi hắn rằng:

"Tại sao ngươi lại làm thế? Chẳng phải ngươi là kị sĩ cứu người à?"

Hắn ta nhìn tôi cười khẩu rồi nói rằng:

"Ta cứu người để làm gì? Tất cả chỉ là một màng kịch để phục vụ cho mục đích vĩ đại của bọn ta thôi."

Rồi hắn liền thả mồi lửa lên sàn và bỏ đi. Tôi chỉ kịp phân nhân một bản để theo hắn. Còn tôi thì cứu đứa trẻ và gia đình của nó ra khỏi căn nhà. Tôi liền điều khiển nước để dập lửa, rồi tôi từ từ lịm dần trong làn khói độc. Khi tôi tỉnh lại, tôi đang lơ lửng trên không vậy. Tôi bình tĩnh nhớ lại mọi chuyện và tới được vị trí của phân thân. Lúc này tôi thấy anh Nham đang ở dạng chiến binh lửa, bị những người dân xung quanh chửi bới và la mắng. Tôi đang ngớ người thì phân thân nói với tôi rằng:

"Khi anh Nham đang đuổi theo tên đó, tên đó liền nhanh trí giả dạng thành người rồi ăn vạ thu hút những người xung quanh."

Tôi nghe xong liền tức giận với tên đê tiện đó, tôi liền tản một phần cơ thể luồng vào cơ thể hắn. Hắn sau đó liền hét lên đau đớn và trở về dạng chiến binh. Sau đó phân thân và anh Nham cùng nhau giải thích tình hình cho mọi người xung quanh. Phân thân đó còn nói rằng:

"Nếu các người không tin thì hãy hỏi đứa trẻ trong căn nhà bị cháy đó đi, trẻ con sẽ không bao giờ nói dối."

Rồi người dân cũng bình tĩnh lại và bỏ đi. Tôi và anh Nham dìu nhau ra về.

Ngay hôm sau, báo đàu đã đăng tin về vụ hoả hoạn đó. Lần này sự chỉ trích đã hướng đến tên ảo giác đó. Tôi liền vui mừng vì không còn ai chỉ trích tôi nữa. Tôi sau đó đã kể lại với anh Nham rằng:

"Này anh Nham, hôm qua khi em đang dập lửa thì em ngất xỉu. Đột nhiên cơ thể như khí vậy, bay bổng và còn có thể gây nỏng nữa."

Anh ấy sau đó nói rằng:

"Nghe giống như hơi nước nhở? Khả năng em đã có cho mình một dạng mới rồi."

Rồi anh ấy liền hỏi tôi một cách tò mò rằng:

"Thế sao em có được dạng đó?"

Tôi liền nói suy nghĩ của mình rằng:

"Có lẽ là do trong đó nóng quá nên bay hơi thành dạng khí cũng nên."

Rồi tôi xin phép đi về để đi học. Lúc tôi về, em gái hỏi tôi đi đâu, tôi liền nói rằng:

"À hôm qua anh đi nhà anh Nham có việc."

Rồi em ấy nhanh chóng chuẩn bị đồ cho tôi và hai chúng tôi liền đi học. Trên đường đi học tôi liền hỏi em gái tôi rằng:

"Tối nay em cùng anh đón mồng một Tết với anh không?"

Em ấy đồng ý, còn có ý định rủ thêm thằng Mã để cũng chung vui.

Ngay lúc này, trong căn phòng tối đó, kẻ đứng đầu trách mắng tên ảo ảnh rằng:

"Thằng ngu, ngay từ đầu mày không nên làm vậy. Tụi nó cũng chả xuất hiện kể từ khi mày hành động. Mày đã cản trở kế hoạch của gia tộc rồi đó."

Tên đó liền cúi đầu và giải biến thân để lộ danh tính của hắn là J5M.