Chereads / Ngày tàn / Chapter 1 - Tập 1 : Khởi đầu bão tố

Ngày tàn

DaoistogTiFr
  • --
    chs / week
  • --
    NOT RATINGS
  • 253
    Views
Synopsis

Chapter 1 - Tập 1 : Khởi đầu bão tố

Mặt đất bắt đầu rung lên dữ dội, những tiếng ầm ầm như thể có hàng nghìn chiếc xe tải đang lao qua dưới lòng đất. Linh đứng vững một giây, rồi bất ngờ mất thăng bằng và ngã xuống. Cô vội vã bám vào chiếc bàn gần đó, cố gắng đứng dậy, nhưng mọi thứ xung quanh như đang quay cuồng. Mặt đất rạn nứt, những vết nứt lớn dần xuất hiện trên nền bê tông, và một cơn sóng điện thoại sợ hãi từ ngoài cửa sổ tràn vào phòng.

Tiếng gào thét của sinh viên, tiếng kính vỡ vụn, và những tiếng đổ vỡ xung quanh làm cô choáng váng. Linh biết rằng không phải là một trận động đất bình thường. Cô chỉ kịp nhìn ra ngoài cửa sổ khi đất đai bắt đầu rung chuyển mãnh liệt hơn. Những tòa nhà xung quanh ngã nghiêng, nhiều chiếc xe ô tô bị hất văng lên không trung. Cô không thể làm gì ngoài việc vội vàng chạy ra khỏi lớp học.

"Chạy đi!" Một giọng nói từ phía sau vang lên, khiến Linh quay lại nhìn thấy một người bạn đang đẩy cô ra khỏi cửa. Nhưng Linh chỉ kịp thấy ánh mắt hoảng loạn của cô bạn, rồi cô ấy mất tích trong đám đông đang hoảng loạn chạy ra ngoài.

Linh lao nhanh xuống cầu thang. Mỗi bước chân của cô dường như chậm lại, như thể mặt đất đang muốn nuốt chửng tất cả. Cô nhìn thấy những người xung quanh gục ngã, một vài người cố gắng chạy, trong khi một số khác chỉ đứng nhìn, choáng váng, không biết phải làm gì.

Vừa bước ra khỏi tòa nhà, cô chứng kiến một cảnh tượng mà không ai từng nghĩ sẽ xảy ra: những con sóng khổng lồ từ đại dương ập vào bờ, cuốn trôi mọi thứ trên đường đi của chúng. Linh chỉ kịp la lên một tiếng, rồi nước đã tràn đến, cuốn cô vào cơn thịnh nộ của tự nhiên.

Cô bị nhấn chìm trong nước biển lạnh buốt. Mắt nhắm lại, cơ thể bị cuốn đi bởi dòng chảy mạnh mẽ, chỉ có tiếng nước vỗ mạnh vào tai. Một cảm giác tuyệt vọng bao trùm khi cô nghĩ về những người thân yêu đã không thể cứu vãn.

Tuy nhiên, sau những giây phút như thế, một bàn tay mạnh mẽ kéo cô ra khỏi dòng nước. Linh mở mắt, thấy một khuôn mặt lạ lẫm nhưng quyết đoán. Đó là một người đàn ông, vóc dáng mạnh mẽ và ánh mắt lạnh lùng. Anh ta không nói một lời nào, chỉ lôi cô lên bờ, nơi một nhóm người khác cũng đang cố gắng tìm chỗ trú.

"Cám ơn…" Linh thều thào, cố gắng hít thở.

"Không có thời gian," người đàn ông đáp, ánh mắt anh ta không hề rời khỏi xung quanh, như thể đang tìm kiếm thứ gì đó. "Cô không thể đứng đây lâu hơn. Hãy đi với tôi."

Linh nhìn anh ta, trong lòng đầy sự nghi ngờ, nhưng không còn sự lựa chọn nào khác ngoài việc làm theo. Cô theo chân anh, nơi mà ánh sáng duy nhất là những ngọn lửa từ các tòa nhà cháy xung quanh.